TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 344

“Tôi biết anh, anh họ Lạc, đúng không?” Lâm Quốc Đống nói một cách

khẩn thiết, “Tôi đã thấy ảnh của anh trên báo, cái người đeo bông hoa đỏ
rực ấy.”

Lạc Thiếu Hoa đau khổ nhắm mắt lại - Lâm Quốc Đống nói đến buổi lễ

khen thưởng tập thể ban chuyên án lập công.

“Câm mồm.”
Lâm Quốc Đống vừa quan sát nét mặt anh, vừa khẽ dịch chân anh từ trên

ngực hắn xuống đất, lật người ngồi dậy, bò ra quỳ trước mặt Lạc Thiếu
Hoa.

“Anh tha cho tôi, coi như sự việc ngày hôm nay chưa từng xảy ra, có

được không?” Lâm Quốc Đống ngẩng đầu nhìn Lạc Thiếu Hoa, ánh mắt
vừa khẩn cầu, vừa uy hiếp, “Như vậy, tất cả chúng ta đều an toàn, không
đúng sao?”

“Mày đừng có hòng!” Ánh mắt thất thần của Lạc Thiếu Hoa lại như lúc

trước. Anh cúi đầu xuống, chằm chằm nhìn Lâm Quốc Đống, “Mày đã giết
năm người, mày tưởng như thế là xong hả?”

Lâm Quốc Đống ngớ ra, ngay sau đó lập tức hiểu ra rằng Lạc Thiếu Hoa

coi Hứa Minh Lương cũng là một trong số những người bị hại.

“Nhưng tôi đã thay đổi rồi, thật sự là thay đổi rồi!” Lâm Quốc Đống ôm

chặt lấy chân Lạc Thiếu Hoa, “Anh hãy tin tôi, tôi sẽ không giết người nữa,
thật sự không…”

“Cút ra!”
Lạc Thiếu Hoa giơ chân đạp hắn ra, khiến mình cũng mất thăng bằng,

dựa người vào tủ giày, thở hổn hển.

Không thể tin được hắn, tuyệt đối không thể, người phụ nữ bị giết mấy

hôm trước vẫn còn nằm trong nhà để xác. Nhưng, bị truy cứu về vụ án sai,
bị đuổi việc, thậm chí vào tù, từ đây những chiến sĩ anh hùng mang đầy
vinh quang sẽ phải gánh nỗi nhục suốt đời - cái giá này, có đánh đổi được
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.