TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 345

Một sự im lặng đáng sợ, chặn ngang giữa hai con người, mỗi người

mang một tâm sự khác nhau.

Một kẻ quỳ dưới đất, phấp phỏng sợ sệt chờ bị tuyên án, trong lòng vừa

hi vọng, vừa tuyệt vọng.

Một người dựa vào tủ đựng giày, khó khăn lựa chọn giữa bảo vệ chính

nghĩa và hạ cánh an toàn. Đó là hai con đường hoàn toàn ngược chiều, mỗi
con đường dẫn đến một kết cục khác nhau. Không lẽ, thật sự không còn
con đường thứ ba để chọn sao?

Khi học ở trường cảnh sát, thầy giáo dạy Luật hình sự đã từng nói, hình

phạt là một nỗi đau mang tính tước đoạt. Tước đoạt tư cách, tước đoạt tài
sản, tước đoạt tự do, cho đến mức tước đoạt tính mạng.

Bị tước đoạt tính mạng, có thật sự đau khổ hơn cả bị tước đoạt tự do?
Anh cần một lý do có thể thuyết phục chính mình.
Lạc Thiếu Hoa từ từ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng về phía trước, nghiến

chặt quai hàm.

Con đường thứ ba, đã tìm thấy.
“Tao cho mày hai sự lựa chọn.”
Lâm Quốc Đống lập tức thẳng người dậy, nhìn Lạc Thiếu Hoa với ánh

mắt đầy mong đợi.

Lạc Thiếu Hoa không vội nói tiếp, mà châm một điếu thuốc lá, sau khi

rít mạnh mấy hơi, anh nhìn Lâm Quốc Đống đang nóng lòng không muốn
đợi thêm một chút nào nữa.

“Thứ nhất, bây giờ tao sẽ bắt mày về, kết quả như thế nào, mày tự biết

rất rõ.” Lạc Thiếu Hoa siết chặt nắm đấm, giọng nói kiên quyết, tuyệt đối
không thể lay chuyển, “Chúng tao làm án sai, bắt nhầm người, chúng tao
chấp nhận. Nhưng tao đảm bảo với mày là, mày tuyệt đối không sống được
đến ngày chúng tao vào tù.”

Mặt Lâm Quốc Đống lập tức tái xám, cả người hắn gần như nhũn oặt ra,

“Lựa chọn thứ… thứ hai thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.