TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 438

“Bình thường cô có xức nước hoa không?” Sắc mặt Đỗ Thành rất

nghiêm trọng, “Dùng nhãn hiệu gì?”

“’Phu nhân Hồ Điệp’ - của bạn trai tôi tặng.” Trần Hiểu vừa kinh ngạc

vừa sợ hãi, “Dùng hết rồi, cho nên hôm nay tôi đổi một loại khác.”

Đỗ Thành không nói gì nữa, im lặng hút hết điếu thuốc lá, rồi nói khẽ:

“Tôi biết rồi, lát nữa sẽ đưa cô về.”

Ông giơ tay gọi Trương Chấn Lương lại, dặn dò anh đưa Trần Hiểu về

nhà. Trương Chấn Lương nhận lời, ra hiệu cho cô gái đi theo anh.

Trần Hiểu đứng lên, vừa bước được mấy bước, lại quay người, hỏi vẻ do

dự: “Đồng chí cảnh sát, Lâm Quốc Đống…”

Đỗ Thành đang chăm chú nhìn vào mặt bàn, vẻ đăm chiêu, nghe thấy cô

hỏi, ngẫm nghĩ giây lát rồi nói từng chữ một: “Cô bé, sau này đừng liên hệ
với hắn ta nữa.”

Ông nhìn gương mặt kinh ngạc của cô gái, lại bổ sung thêm một câu:

“Tối hôm nay, cô đã thoát chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.