Ân Mô gặp buổi châu quận nghiêng lật, vật sống chết cả, bỏ phần mộ tổ
tiên mà mang già trẻ đi cắt cỏ lau, theo về giáo hóa, ở giữa buổi lưu li, gặp
được phúc nuôi chứa, vậy mà không tự thân gắng sức, không báo đáp được
một phần nhỏ, lại còn khiến cho Mô riêng mình phụ bội ân huệ, tự hãm vào
tội lỗi. Thần tạ lỗi cũng không kịp, thật là không dám nói nữa”. Quyền
nghe thế mà thương cảm, bèn nói: “Vì riêng ông mà tha cho hắn”.
Sau đó theo đi đánh Quan Vũ, phong Nghi Thành Hầu, làm Tuy nam
Tướng quân thay Lữ Mông lĩnh chức Nam Quận Thái thú, trú ở Công An.
Lưu Bị sang đông đánh Ngô, Ngô Vương xin hòa, Cẩn gửi thư cho Bị rằng:
“Trộm nghe cờ trống đã đến thành Bạch Đế, chỉ lo có bầy tôi bên ấy bàn
nghị cho rằng Ngô Vương đánh lấy châu này, bức hại Quan Vũ, lúc ấy oán
sâu họa lớn, không được hòa thân, đấy là dốc ý vào việc nhỏ mà không chú
ý đến việc lớn vậy. Xin thử vì Bệ hạ mà luận việc nặng nhẹ và việc lớn nhỏ
rằng: Nếu Bệ hạ nén giận giảm oai, soi xét lời Cẩn nói thì kế có thể lập
xong, không cần đáp lại với bầy tôi vậy. Bệ hạ cho rằng Quan Vũ là người
thân nhưng sao bằng được Tiên đế?
Những việc lớn nhỏ của Kinh Châu
sao bằng được việc của cả nước? Nếu cùng gây oán thì ai sẽ gánh vác trước
sau? Nếu xét đạo lí thì dễ như trở bàn tay vậy”.
Thần là Tùng Chi cho rằng: Lưu Bị lấy miền Dung Thục làm cửa sông,
miền Kinh Châu làm cột cán, Quan Vũ diễu binh ở miền Miện, Hán, chí lấn
nước lớn, dẫu giúp vua dựng nghiệp bá nhưng công chưa hẳn đã thành, chỉ
là diễu oai nơi xa, cướp chiếm sơ lược. Tôn Quyền ngầm mang lòng ác,
giúp nhà Ngụy trừ hại, đấy là cắt bỏ quân giúp vua của tông tử,
dời đô của Tào Công,
phá kế cứu vớt khuôn phép nhà Hán, đến thế mới
thôi. Nơi mà cờ nghĩa
phất đến là đến tại chỗ họ Tôn vậy. Cẩn nói nghĩa
lớn để trách Bị, chỉ là trút họa cho người mà chẳng nói rõ lí lẽ; vả lại Bị, Vũ
đối với nhau như tứ thể,
lúc đùi tay bị hại thì căm giận đã sâu, há dùng
lời văn sáo rỗng mà làm chuyển ý được chăng! Chép thư này vào truyện,
thật là hao phí giấy mực vậy.
Bấy giờ có người nói rằng Cẩn sai người thân đi riêng qua lại với Bị,
Quyền nói: “Ta với Tử Du có lời thề sống chết không đổi, Tử Du không