TAM QUỐC CHÍ - NGÔ CHÍ - Trang 224

Hán Tấn Xuân thu viết: Vào thời Tôn Hưu, Hủ làm Ngũ quan Trung lang

tướng, được sai đến nước Thục xin ngựa. Lúc về, Hưu hỏi cái được mất của
chính trị nước Thục, đáp nói: “Vua u tối lại không biết lỗi của mình, bầy tôi
giữ thân để mong tránh tội, vào triều đình không nghe được lời nói đúng
đắn, qua đồng ruộng thấy vẻ mặt người dân nhợt nhạt. Thần nghe rằng
chim én làm tổ ở trong nhà, mẹ con nhà chim cùng vui, tự cho là yên ổn,
bỗng chốc cột chống gãy đổ mà chim én vẫn ung dung không biết họa sắp
đến, là nói về việc ấy chăng”!

Em Hủ là Oánh, tự Đạo Ngôn, lúc đầu làm Bí phủ Trung thư lang. Tôn

Hưu lên ngôi, làm Tán kị Thường thị. Được mấy năm, mắc bệnh mà bỏ
chức. Đầu thời Tôn Hạo, làm Tá chấp pháp, chuyển làm Tuyển tào Thượng
thư. Lúc lập Thái tử, lại lĩnh chức Thiếu phó. Năm Kiến Hành thứ ba, Hạo
nghĩ xét lời văn để lại của cha Oánh là Tống, lại sai Oánh tiếp nối. Oánh
dâng thư rằng:

“Tổ tiên của thần, trước giúp nhà Hán,
Thời thế miên man, làm nơi đài quán.
Cha thần là Tống, gặp phải thời loạn,
Kỉ cương gãy đổ, nhà nước vỡ tan.
Chọn đất yên lành, giữ gìn dòng dõi,
Trời giúp người tốt, về miền đông nam,
Mới đầu nương dựa, khốn ở cõi rợ.
Đại Đế mở nền, ân đức vươn xa,
Vâng theo chiếu lệnh, rũ xóa bụi bặm.
Vứt bỏ áo thô, nhận chức chẻ phù,
Ra giữ Hợp Phố, ở tại góc biển.
Rồi về kinh đô, bước vào triều đình,
Hèn mà lại quý, dứt mà lại nối.
Tối lại được sáng, không phải do gốc,
Cũng vì được sủng, ý lòng vừa thỏa.
Văn Đế tôn quý, lập hiệu Đông cung,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.