TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 347

người quận Nam Dương là Tông Huệ Thúc nói ông trước đây có ngọc
quyết. Nghe nói mà mừng rỡ, cười cùng vỗ tay. Nay tự gửi thư đến nói, sợ
lời nói chưa xét, cho nên lệnh em trong phủ là Tử Kiến nhờ Tuân Trọng
Mậu đưa thư này đến cõi biên. Lại không nỡ lấy, được thấy thư đến, liền từ
đất Nghiệp cưỡi ngựa đến. Ngọc quyết vừa đến, bưng đặt vào cái tráp,
sáng rõ lóa mắt. Thẹn vì thân mình thô lậu mà được thấy vật bảo hiếm có
trên đời, không phiền phải đi sứ một lần, không mất cái giá đi khắp các
thành vậy, đã thấy được Chương Đài của Tần Chiêu Vương, lại không tiếc
vì dùng lời nói dối mà lấy được, vật đẹp thêm nhiều, dám không nhận lấy’!
Do đáp thư nói: ‘Ngày trước kính nhận chức cùng được ban ngọc quyết,
nay đã già cả, vẫn biết vật cũ. Tên nó là phù thái, tất về chỗ của nó. Cho
rằng nắm việc có vật bảo này, cho nên bị coi thường, dùng chưa dâng nạp.
May có ý muốn đeo, thực là vui mừng. Vào thời họ Hòa ngày xưa, ân cần
trung hậu, cho nên Do đợi lệnh, vẫn mang lòng thẹn’”.

[7] Ngụy lược viết: “Tôn Quyền xưng thần, chém đưa đầu Quan Vũ đến,

Thái tử gửi thư cho Do, Do đáp thư nói: ‘Người cùng quận với thần là Tư
không Tuân Sảng ngày trước nói rằng người ta nên theo tình lí, người yêu
ta thế mà yêu được! Người ghét ta thế mà ghét! Nghĩ về Tôn Quyền, lại đã
tốt đẹp’. Thái tử lại gửi thư nói: ‘Được thư, biết miền nam có việc vui. Đến
như lời bàn hay của Tuân Công về cái tốt đẹp của Tôn Quyền, cầm thư mà
cười vui, không thể rời tay. Nếu Quyền lại sáng suốt, nên dùng lời bàn
nguyệt đán của Hứa Thiệu để bắt bí. Quyền dạo chơi hai nước, trông mong
vào Tuân, Hứa cũng đã đủ rồi’”.

[8] Dị lâm của họ Lục viết: “Do có lúc mấy tháng không hội chầu, ý

nghĩ khác thường, có người hỏi nguyên nhân, nói: ‘Thường có người đàn
bà đến, xinh đẹp khác thường’. Người hỏi nói: ‘Tất là vật quỷ, nên giết đi’.
Sau người đàn bà lại đến, không như trước nữa, đứng ở ngoài cửa. Do hỏi
vì sao, nói: ‘Ông có ý giết ta’. Do nói: ‘Không đâu’. Lại ân cần mời, mới
vào. Ý Do tiếc, có lòng không nỡ giết, nhưng vẫn đánh người đàn bà ấy
thương ở đùi. Người đàn bà liền đi ra, lấy bông mềm lau máu suốt đường.
Ngày sau sai người đi tìm dấu vết, đến một ngôi mộ lớn, trong cây có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.