TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 39

quân ngoài vào. Phối đón đánh, thua trận, Phối bị bắt sống, đem chém,
huyện Nghiệp bình định. Công thân đến tế ở mộ Thiệu, khóc rơi nước mắt;
uý lạo vợ Thiệu, trả lại những bảo vật cho gia nhân Thiệu, lại ban tặng các
đồ vải lụa bông mềm, cấp cho lương thực.

Khi trước, Thiệu với Công cùng khởi binh, Thiệu hỏi Công rằng: “Nếu

như việc chẳng xong, thì nên chiếm cứ mặt nào?” Công hỏi: “Ý của túc hạ
thì sao?” Thiệu nói: “Ở phía nam ta giữ lấy Hoàng Hà, phía bắc ngăn các
xứ Yên- Đại, kiêm gồm dân chúng Nhung-Địch, ngoảnh về nam để tranh
thiên hạ, như vậy có thể nên việc chăng?” Công nói: “Ta dùng trí lực của
người trong thiên hạ, lấy đạo lý chế ngự họ, chẳng chỗ nào là không ở
được.”

Phó Tử chép: Thái Tổ nói rằng: “Thang-Vũ làm vua, há đều nhờ thế đất

hay sao? Nếu nương cậy ở nơi hiểm trở kiên cố, tất chẳng thể thuận theo
thời cơ mà biến hoá được vậy.”

Tôn Thịnh nói: Xưa kia bậc tiên vương thi hành thưởng phạt, theo đó mà

trừng trị kẻ ác khuyến khích việc thiện, là gương sáng để răn dạy đời sau.
Thiệu nhân lúc thế gian nguy biến, bèn nảy mưu đồ phản nghịch, trên bàn
đến chuyện thần khí, dưới can thiệp vào cương kỷ quốc gia. Điếu tang cư
tang, là pháp chế thời xưa vậy, nhưng thương khóc trước mộ kẻ nghịch
thần, ban ân vào gia thất kẻ tham tàn, theo đạo lý chính đáng, việc ấy là
điên đảo vậy. Giấu oán hận trong lòng để làm thân với người, ấy là điều
các bậc hiền trí xưa chê cười, khóc than nơi tang lễ người quen, tình nghĩa
không thể giả dối, kẻ ác vi phạm đạo nghĩa, sao có thể than khóc được!
Xưa Hán Cao sai lầm khóc than cho họ Hạng, nay Nguỵ Vũ lại theo cái sai
lầm ấy, há chẳng phải là nghĩ thấu trăm điều mà hỏng mất một hay không?

Tháng chín, có lệnh rằng: “Hà Bắc mắc cái nạn họ Viên, nên lệnh cho

năm nay không phải nộp thuế khoá nữa!” Lại trừng phạt nặng những kẻ
cường hào ngang ngược, bách tính hoan hỉ vui mừng. Thiên tử để Công
lĩnh chức Ký Châu mục, Công khiêm nhượng trả lại Duyện Châu.

Nguỵ thư chép lại tờ lệnh của Công rằng: “Có nước thì có nhà, không lo

có ít mà lo chẳng được đều, không lo nghèo túng mà lo chẳng được yên. Sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.