TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 393

đến khi nhà Nguỵ lên cho tôi là tâm phúc, ít người được bằng vai với mình,
không nên đánh mất mình đi vậy.”

Năm Thái Hoà thứ sáu, lúc Diệp bị ốm được bái làm Thái trung Đại phu.

Một thời gian sau, được làm Đại hồng lư, ở ngôi vị ấy được hai năm thì tự
nhường cho người khác, lại làm Thái trung Đại phu cho đến lúc chết. Được
ban thuỵ hiệu là Cảnh hầu. Con là Nhật nối tự.

Phó Tử chép: Diệp phụng sự Minh hoàng đế, rất được coi trọng. Đế tính

chuyện đem quân đánh Thục, triều thần trong ngoài đều nói ‘không nên’.
Diệp cùng với Đế bàn định, nói rằng ‘nên đánh’; khi ra nói việc ấy với
triều thần, lại nói rằng ‘không nên đánh’. Diệp là người kín đáo, mỗi lời
nói ra đều có sự cân nhắc cả.

Trung lĩnh quân Dương Kỵ, được Đế lấy làm bề tôi thân cận, cũng rất

kính trọng Diệp, kiên định chủ trương không nên đánh Thục, lúc Diệp ở
trong cung ra, Kỵ hỏi Diệp, Diệp giảng giải cái ý không nên đánh. Sau Kỵ
theo hầu bên giá, Đế bàn đến chuyện đánh Thục, Kỵ liền can gián. Đế nói:
“Khanh là thư sinh, sao biết được việc binh!” Kỵ nhún nhường tạ rằng:
“Thần xuất thân là hạng nho sinh hèn mạt, Bệ hạ đã quá rõ, song việc hợp
sức với quần thần ở trong, gây dựng sáu quân cho chúa thượng, thần quả
có lòng, chẳng dám không nói hết lời. Thần nói quả chẳng đủ để Bệ hạ tin,
song Thị trung Lưu Diệp trước từng bàn mưu với thần, thường nói rằng
Thục không nên đánh.” Đế nói: “Diệp nói với ta rằng Thục có thể đánh
được kia mà.” Kỵ nói: “Nên gọi Diệp đến để đối chất.” Liền hạ chiếu triệu
Diệp đến, Đế hỏi Diệp, Diệp thuỷ chung không chịu nói. Sau thấy còn có
một mình, Diệp trách Đế rằng: “Đánh nước người, đó là mưu lớn, khi thần
bàn tính việc lớn với Đại vương, vẫn thường sợ rằng lúc mộng mị mà tiết
lậu việc ấy ra ngoài thần sẽ mắc tội lớn, sao dám nói với người khác việc
ấy. Dụng binh, là việc trá nguỵ, việc binh lúc chưa làm, chẳng phải kín đáo
ru. Bệ hạ đã để lộ rõ việc ấy, thần sợ rằng địch quốc đã hay tin rồi vậy.”
Đế liền tạ lỗi với Diệp, Diệp ra ngoài, trách Kỵ rằng: “Kẻ đi câu định bắt
được con cá lớn, tất phải buông dây cho nó chạy, không biết đợi để giữ lấy
nó về sau, ắt chẳng thể bắt được nó. Người chủ xướng cần vững vàng, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.