TAM QUỐC CHÍ - THỤC CHÍ - Trang 207

tuổi đến chín mươi, trong khoảng ấy có lúc chờ ý chí suy sụt hay sao. Phụ
bạc người cha từ ái của mình, tội đáng trăm lần chết vậy. Đến như lời nội
ngoại

(10)

, chỉ là mong khiến cho Mạnh Khởu lập được công lao nơi các

châu phương bắc, chung sức với Chúa Công, cùng dánh Tào Tháo mà thôi,
há dám có ý gì khác đâu? Mạnh Khởi giảng giải câu ấy nhưng mà không
phân biệt ý nghĩa bên trong, thật làm cho người ta phải đau lòng vậy. Xưa
tôi với Bàng Thống thường cùng thề ước, gần như theo sau dấu chân túc hạ,
tận tâm với sự nghiệp của Chúa Công, đuổi theo thanh danh người đời
trước, ghi lại công tích vào tre lụa. Thống bất hạnh đã mất, kẻ hèn nay hư
hỏng tự chuốc lấy tai hoạ. Đấy là do mình huỷ hoại lấy mình, lại còn oán
trách được ai! Túc hạ là Y, Lữ thời nay nên cùng Chúa Công mưu tính công
việc cho thật tốt, làm nên đại sự.Trời soi tỏ đất chứng minh, thần linh có
thiêng liêng, xét kỹ lời tôi nói lúc này! Kính khiến cho túc hạ hiểu rõ chân
tình của kẻ hèn này mà nỗ lực hành sự vậy. Bảo trọng! Bảo trọng!”’

Dạng bị tội chết, lúc ấy mới ba mươi bảy tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.