PHÍ Y TRUYỆN
Phí Y tự Văn Vĩ, người ở Giang Hạ, Mãnh huyện. Y mồ côi sớm, sống
nương tựa vào người chú là Bá Nhân. Cô của Bá Nhân là mẹ của Ích châu
mục Lưu Chương. Chương cho người đón Nhân về, Nhân cùng Y vào Thục
du học. Gặp lúc Tiên chủ bình định đất Thục, Y phải ở lại Ích châu, cùng
với Hứa Thục Long ở Nhữ Nam, Đổng Duẫn
ở Nam Quận đều nổi
tiếng lúc bấy giờ. Con Hứa Tĩnh chết, Duẫn và Y hẹn nhau tới đám tang ấy.
Duẫn thưa với bố là Hòa xin một chiếc xe, Hòa sai mở cửa sau cấp cho một
cái xe hươu kéo. Duẫn tỏ vẻ chẳng muốn ngồi xe ấy, Y cứ thản nhiên leo
lên trước ngồi. Ở đám tang, Gia Cát Lượng và các tôn khách đều tới, ngồi
xe rất đẹp, Duẫn càng lộ vẻ ngại ngùng, mà Y vẫn tự nhiên như thường. Xa
phu quay về, Hòa hỏi chuyện, biết việc ấy, bèn bảo Duẫn rằng: Ta vẫn
chẳng biết ngươi và Văn Vĩ ai hơn ai kém, nhưng từ nay về sau, ta đã rõ
vậy.
Tiên chủ lập thái tử, Phí Y và Đổng Duẫn đều được làm xá nhân bên
cạnh thái tử, sau lại sang với con kế (của Tiên chủ). Hậu chủ kế vị, cho Phí
Y làm hoàng môn thị lang. Thừa tướng Gia Cát Lượng nam chinh quay về,
quan viên đều ra xa mấy chục dặm nghênh đón, so tuổi đời, chức vị nhiều
người hơn Y, mà Lượng lại đặc cách cho mình Y ngồi cùng xe, từ đó mọi
người đều nhìn Y bằng con mắt khác. Lượng vừa từ phương nam về, lấy Y
làm Chiêu tín hiệu úy, sai đi sứ sang Ngô. Tôn Quyền cá tính khôi hài, hay
trêu chọc không có chừng mực, Gia Cát Khác, Dương Bội học rộng biết
nhiều, lại giỏi biện bác, đàm luận sắc bén, nhưng Y lời lẽ ôn hòa, lập
trường kiên định, đối đáp hữu lý, chẳng chịu khuất phục.
Y biệt truyện chép: Tôn Quyền thường rót rượu ngon cho Y, chuốc tới
say sưa, rồi hỏi quốc sự, cùng đàm luận việc đương thời, hết câu này tới
câu khác. Y mượn cớ say rượu từ chối đáp lại, khi về chép lại lần lượt các
câu hỏi, nhất nhất trả lời, chẳng bỏ sót điều gì.
Quyền rất tán thưởng, bảo Y rằng: Ngài thật là hiền tài của thiên hạ, tất
sẽ là cánh tay đắc lực của Thục triều, chỉ sợ không thường đến với ta nữa.