TAM SINH, VONG XUYÊN BẤT TỬ - Trang 32

Ta vẫn chờ bọn họ đồng loạt xông vào, vây quanh ta, để ta xem rốt

cuộc đám quan binh này có trận pháp thế nào. Không ngờ đợi nửa ngày lại
có tiếng đập cửa rất quy củ, ta hơi thất vọng. Chỉ có thể ra mở cửa. Có lẽ
đám quan binh đã trốn vào một góc nào đó. Trước cửa chỉ có một tiểu cô
nương thanh tú. Ta nhìn nàng nửa ngày mới nhận ra, đây không phải chính
là Thi Sảnh Sảnh bị Mạch Khê bỏ mặc trên đường ngày hôm qua đây sao?

Nàng thấy ta mở cửa, vẻ mặt giống như bị sét đánh ngang tai, thì thào

tự nói: “Thật sự có nữ nhân ư, sao hắn có thể dẫn một nữ nhân về nhà?”

Thích là một chuyện, nhưng dây dưa tới cửa lại là chuyện khác, lòng

ta không bao dung được đến thế, cảm tình bớt đi rất nhiều, liền khoanh hai
tay ở trước ngực, thản nhiên dựa ở cạnh cửa nói: “Không sai, ta là nữ nhân
của hắn, tử nhỏ đã ngủ bên cạnh hắn. Ngươi có muốn nói gì nữa không?”

Định lực của tiểu cô nương vẫn còn kém lắm, bị ta nói như vậy, sắc

mặt trắng bệch, lảo đảo ra sau hai bước, suýt ngã dưới đất. Ta nhíu mày
nhìn nàng, trong lòng cảm thấy không đành lòng nhưng lại thấy có chút
thoải mái.

Đột nhiên có một người đàn bà trung niên từ bên cạnh xông ra, chỉ vào

mặt ta quát mắng: “Đừng hòng bắt nạt tiểu thư nhà ta! Đừng để ngôn ngữ ô
uế của ngươi làm bẩn lỗ tai tiểu thư nhà ta!”

Ta vô tội hỏi lại. “Nàng hỏi, ta đáp, trả lời thật, sao lại dơ bẩn?” Sắc

mặt Thi Sảnh Sảnh càng tái mét. Người đàn bà kia mắng: “Yêu phụ lớn
mật! Dám vô lễ với tiểu thư! Người đâu, bắt ả!”

Ta bất đắc dĩ day day trán, rõ ràng người này cố tình gây sự mới đúng.

Ta còn muốn nói lý với bà ta một chút, thì chớp mắt một cái đã thấy một
đám quan binh bên cạnh.

Hai mắt ta sáng lên, hưng phấn “A!” một tiếng. Người đàn bà kia cũng

hét lớn: “Ả muốn dùng ám khí! Bảo vệ tiểu thư!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.