TAM SINH, VONG XUYÊN BẤT TỬ - Trang 43

“Ha ha.” Hắc Vô Thường vỗ vai ta cười lớn: “Đã nhìn thấy nhiều kẻ

chết kiểu này, nhưng Tam Sinh à, dáng vẻ bị thiêu của ngươi khiến hai ca
ca đều chấn động.”

Vẻ mặt hắn vui mừng như thế, khiến ta cũng không biết nói gì cho

phải, chỉ có thể chắp tay khách sáo nói với bọn họ vài câu, quay đầu nhìn
xuống. Dân chúng xung quanh và người đàn bà kia đều vui mừng không
ngớt, reo hò gọi tên Đại quốc sư. Mà quốc sư kia một mình đi lên đài cao,
hai mắt nhìn chằm chằm đống tro tàn một hồi, sắc mắc dần dần tái nhợt.

“Đi thôi, trở về kể chuyện với hai ca ca xem, cuộc đời này của ngươi

trải qua thế nào.”

“Đợi một chút, hai huynh đứng đây chờ ta một lát, ta… Ta còn chút

việc chưa xong.”

Hai người bọn họ liếc nhau, Bạch Vô Thường nói: "Chiến Thần?" Ta

gật đầu.

"Nhanh lên."

Long khí hoàng gia vẫn cuồn cuộn như trước, cũng may hiện giờ ta đã

thành linh thể, đi vào cũng dễ dàng hơn nhiều. Lúc ta nhìn thấy Mạch Khê,
hắn đang đứng đối diện án thư của hoàng đế. Hắn khom người nói,

“Xin hoàng thượng có thể bảo vệ thê tử của thần bình an.”

Hoàng đế nhấp một ngụm trà nói: “Chẳng qua chỉ là một nữ tử mà

thôi.”

“Hoàng thượng, Tam Sinh chính là mạng sống của thần.”

Lòng ta chấn động, tràn đầy ấm áp. Dừng lại bên người hắn, vòng tay

ôm hắn từ phía sau: “Mạch Khê, có thể gặp được chàng, tam sinh hữu hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.