TAM SINH, VONG XUYÊN BẤT TỬ - Trang 74

Ở trong vòng cấm mấy ngày, mỗi ngày của ta cũng không quá buồn tẻ,

nhưng vườn mai tươi đẹp như vậy, nhìn hai ba ngày cũng đủ khiến ta chán
ngấy.

Ta suy nghĩ có nên xin Mạch Khê cho ta mang thoại bản vào, cung cấp

cho ta vài trò tiêu khiển, nhưng đứng ở gần kết giới vài ngày, vẫn không
thấy bóng dáng Mạch Khê, trong lòng ta thất vọng đến cực điểm, đến cực
điểm thất vọng.

Mỗi ngày đều đứng bên cạnh kết giới, vẽ vẽ những vòng tròn vô

nghĩa, mê mải gọi tên Mạch Khê, rồi đột nhiên ta gọi tên kiếp này của hắn,
Trọng Hoa.

Nhưng, mặc kệ ta réo rắt gọi thế nào, hắn vẫn không xuất hiện trong

tầm nhìn của ta.

Đến khi ta thôi không gọi tên hắn, mấy ngày sau, hắn lại xuất hiện.

Lúc đó ta đang bắt chước người xưa dùng tuyết pha trà. Đương nhiên,

ở nơi này ta làm gì có trà, cho nên ta chém một cây hoa mai, dùng nhánh
cây làm củi, nấu hoa mai, nhìn xem, có nhiều hoa mai như vậy, có thể hầm
thành cháo ăn hay không.

Ta đang cân nhắc xem có nên chém một gốc mai nữa hay không, thì

thấy Trọng Hoa đen mặt xuất hiện.

Ta cười tươi, vẫy vẫy tay với hắn.

Hắn bước nhanh tới giữ chặt ta bên người, liếc mắt nhìn gốc mai đỏ bị

ta chém kia: “Nấu mai?”

Ta chớp mắt, cười vui vẻ: “Tôn giả cảm nhận được đây là nghệ thuật

rất tao nhã không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.