TAM SINH, VONG XUYÊN BẤT TỬ - Trang 8

nào cũng lương thiện như ta đâu.”

Vẻ mặt tiểu quỷ Giáp Ất run rẩy hộ tống hắn rời đi. Ta sờ sờ kim ấn

trên cổ tay.

"Mạch Khê." Ta cao giọng gọi.

Đứng trước cầu Nại Hà, hắn đang bưng bát canh Mạnh bà, quay đầu

lại nhìn ta.

“Ta có thể tới Nhân giới quyến rũ huynh sao?” Ta hỏi nghiêm túc như

vậy, khiến Mạnh bà đang múc canh cười ngặt nghẽo.

Hắn nhếch môi, “Nếu có thể tìm được, thì cứ quyến rũ đi.” Dứt lời,

uống cạn bát canh Mạnh bà.

Hắn cũng không quay đầu lại, đi vào sâu bên trong Minh phủ, ta vẫn

nhìn theo hướng hắn rời đi, tận tới khi không còn trông thấy nữa vẫn không
thể chuyển tầm mắt. Tiểu quỷ Ất đi từ cầu Nại Hà trở về, bàn tay xanh lét
gầy gò quơ quơ trước mặt ta, “Tam Sinh cô nương!”

“Ừ!”

“Không phải Tam Sinh cô nương động lòng với ngài ấy rồi đấy chứ?”

Ta còn thật thà quay đầu nhìn Tiểu Ất, hỏi: “Như thế nào gọi là động

lòng?”

Ất gãi đầu nghĩ nghĩ, “Giống như những tranh minh họa nam nữ mà

người vẫn xem hàng ngày ấy, đó gọi là động lòng.”

Ta nghĩ nghĩ một lát, những quyển thoại bản [7] ta xem hàng ngày,

công tử gặp tiểu thư, tiểu thư đáp lễ, hai người đối thoại hai ba câu xong bắt
đầu không thể kiềm chế, vận động ư ư a a. Ta không có ý muốn vận động ư
ư a a như vậy với Mạnh Khê, chắc không phải là động lòng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.