TAM SINH, VONG XUYÊN BẤT TỬ - Trang 95

Nghe lời này, không chỉ Trọng Hoa, ngay cả ta cũng phải kinh ngạc.

Hắn mất nhiều công sức đánh Lưu Ba, chỉ vì muốn có thể đàm phán với
Trọng Hoa một chuyện hay sao? Ta vô cùng tò mò về yêu cầu của hắn.

Trọng Hoa trầm mặc một lát: "Chuyện gì?"

“Hãy thả nàng đi đầu thai đi.” Hô Di gằn giọng, dường như kiềm chế

nỗi đau và sự phẫn nộ. “Nàng đã sớm ngủ yên rồi. Thả nàng ra!”

Nghe xong, Trọng Hoa càng thêm lạnh lùng: “Không thể.”

Hô Di kích động, rống to: “Tốt xấu gì nàng cũng là sư phụ của ngươi,

dạy dỗ ngươi nên người! Các ngươi đã giam cầm nàng hai mươi năm, tiếp
tục thêm nữa, nàng sẽ tiêu tán cùng thời gian. Trọng Hoa, ý chí ngươi sắt
đá đến thế sao?”

Ta nhíu mày, liếc mắt nhìn về phía Trọng Hoa. Chỉ thấy mặt hắn

không chút thay đổi, nói: “Người phản bội Lưu Ba, nảy sinh tình cảm với
yêu quái, gây ra đại kiếp nạn cho Lưu Ba, nguyên khí thương tổn, tuân theo
quy củ của môn phái, dùng Tỏa Hồn hình!”

Tỏa hồn. Đó là hình phạt giữ lại hồn phách, khiến quỷ sai không thể

câu hồn, giữ linh hồn lưu lại thế gian, cho đến khi sức sống khô kiệt mà
chết.

Đối với hồn phách ở Nhân gian mà nói, đây là hình phạt cực kỳ tàn

nhẫn, bởi vì một khi hồn phách biến mất, vĩnh viễn không thể nhập luân
hồi. Mà pháp thuật này ở Minh giới mà nói, không hề tầm thường, bởi vì
tới Địa phủ chỉ có thể là hồn phách. Những hồn phách khi còn sống làm
nhiều tội ác, sẽ bị quỷ sai dùng thuật này mang tới điện Diêm La để nhận
tội trước mặt thẩm phán.

Ta cứ ngỡ rằng trên thế gian này không có ai biết pháp thuật như vậy,

không ngờ ở Lưu Ba vẫn lưu truyền tới nay. Hai mươi năm, đủ khiến một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.