TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 145

cày” cũng vung búa đập vào anh hết lần này đến lần khác, hai cảnh tượng
ấy đan xen vào nhau. Rồi sau đó, anh đi tới cánh đồng tuyết yên bình, tĩnh
lặng ở nơi sâu thẳm nhất trong tâm tưởng mình, bước vào căn nhà gỗ xinh
xắn mà cổ kính mộc mạc ấy, nàng Eva anh sáng tạo ra đứng dậy trước lò
sưởi âm tường, đôi mắt đẹp rưng rưng ngấn lệ nhìn anh… Lúc này, La Tập
tỉnh lại một lần, cảm thấy nước mắt mình cũng đang trào ra, thấm ướt cả
một mảng nhỏ trên gối, ánh sáng trong phòng bệnh đã được chỉnh xuống
rất yếu, cô không xuất hiện khi anh đang tỉnh, vậy là anh lại ngủ tiếp, muốn
trở lại căn nhà gỗ nhỏ kia, nhưng từ đó về sau giấc ngủ không còn mộng mị
gì nữa.

Lẩn tiếp theo tỉnh lại, La Tập biết mình đã ngủ rất lâu, cảm giác tinh lực

đã hồi phục phần nào, tuy vẫn còn âm ỉ đau ở ngực, nhưng từ cảm giác anh
đã có thể chắc chắn mình bị thương không nặng. Anh gắng sức ngồi dậy, cô
y tá tóc vàng mắt xanh không ngăn anh lại, mà kê cao gối lên giúp anh nửa
nằm nửa ngồi. Một lúc sau, Sử Cường đi vào phòng bệnh, ngồi xuống trước
giường anh.

“Cảm giác thế nào, tôi đã ba lần bị bắn lúc đang mặc áo chống đạn, chắc

là không có vấn đề gì lớn đâu.” Sử Cường nói.

“Đại Sử, anh đã cứu mạng tôi.” La Tập yếu ớt nói.

Sử Cường xua tay: “Xảy ra chuyện này, đáng ra phải coi là do chúng tôi

thất trách, lúc đó đã không thực hiện các biện pháp an ninh hiệu quả nhất,
chúng tôi chỉ có thể nghe theo cậu, giờ thì không có chuyện gì rồi.”

“Ba người bọn họ thì sao?” La Tập hỏi.

Sử Cường lập tức hiểu anh muốn nói đến ai, “Đều rất khỏe, họ đâu có

khinh suất đi một mình bên ngoài như cậu.”

“Có phải ETO muốn giết chúng tôi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.