TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 148

“Thế là ý gì? Những gì tôi nói tuyệt đối là sự thực, không tin…”

“Tôi tin, có điều, anh thật sự rất hài hước đấy.” Tên hung thủ nói, vẫn

giữ nguyên nụ cười mỉm rạng rỡ đó, lúc này đây, nụ cười ấy chỉ được La
Tập ghi nhớ thoáng qua một cách vô thức, nhưng rồi chỉ ít lâu sau đó, nó sẽ
trở thành thứ nước thép nóng chảy để lại vết hằn sâu trong ý thức anh,
khiến anh đau đớn cả một đời.

La Tập lắc đầu, thở dài một hơi, nằm ngửa ra, không nói gì nữa.

Tên hung thủ lại tiếp lời: “Tiến sĩ, thời gian của chúng ta hình như không

có nhiều, tôi nghĩ anh gọi tôi đến không chỉ để chơi mỗi trò đùa ấu trĩ này
thôi chứ.”

“Tôi vẫn không hiểu ý anh.”

“Nếu thật vậy, chỉ số IQ của anh thực không đủ tiêu chuẩn để làm Người

Diện Bích. Tiến sĩ La Tập, anh thật thiếu logic đó, xem ra cái mạng này của
tôi đúng là đã lãng phí rồi.” Tên hung thủ nói xong, ngẩng đầu lên nhìn hai
người đang hết sức cảnh giác đứng sau lưng y, “Các anh, tôi nghĩ chúng ta
có thể đi được rồi.”

Hai người đó nhìn La Tập với ánh mắt dò hỏi, La Tập xua tay với họ, tên

hung thủ liền được dẫn đi.

La Tập ngồi dậy trên giường, nhớ lại những gì y nói, trong lòng chợt

dâng lên một cảm giác kỳ dị, chắc chắn là có gì đó không đúng ở đây,
nhưng anh lại không biết là gì. Anh xuống giường, đi lại vài bước, ngoài
chỗ đau âm ỉ trên ngực ra thì không có gì đáng ngại. Anh bước đến cửa
phòng bệnh, mở cửa nhìn ra ngoài, hai người đang ngồi trước cửa lập tức
đứng thẳng dậy. Họ đều là nhân viên an ninh, có đeo súng tiểu liên, một
trong hai người lại nói gì đó vào bộ đàm đeo trên vai. La Tập thấy cả hành
lang sạch sẽ trống vắng, nhưng ở phía cuối cũng có hai nhân viên an ninh
đeo súng. Anh đóng cửa lại, quay lại khung cửa sổ, kéo rèm lên, từ trên cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.