TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 209

“Vậy anh lấy ra đi, chúng ta vẽ luôn!”

Sử Cường duỗi người trên ghế xô pha, lấy tư thế thật thoải mái: “Không

cần đâu, cậu cũng không cần vẽ nữa, nói tiếp đi, chuyện tướng mạo tạm gác
sang một bên, trước tiên nói xem cô ấy là người thế nào.”

Bên trong La Tập dường như có thứ gì được đốt cháy, anh đứng dậy, bất

an đi đi lại lại trước lò sưởi: “Cô ấy… nói thế nào nhỉ? Cô ấy đến với thế
giới này, giống như là một đóa bách hợp mọc lên giữa đống rác rưởi, thật
là… thật là thuần khiết mong manh, mọi thứ xung quanh đều không thể
khiến cô ấy nhuốm bẩn, nhưng đều làm tổn thương cô ấy, đúng thế, mọi thứ
xung quanh đều có thể khiến cô ấy tổn thương! Phản ứng đầu tiên khi anh
gặp cô ấy chính là muốn bảo vệ cô ấy… à không, muốn che chở cho cô ấy,
để cô ấy không bị cái hiện thực dã man thô bạo này làm tổn thương, vì điều
này, anh sẵn lòng trả bất cứ giá nào! Cô ấy… Cô ấy thật là… Chậc, anh
xem đấy, sao tôi lại nói năng vụng về thế này chứ nhỉ, không nói rõ ràng
được gì cả.”

“Đều thế cả thôi,” Sử Cường cười cười gật đầu, nụ cười thoạt nhìn có vẻ

ngây ngô của gã giờ đây trong mắt La Tập lại tràn đầy trí tuệ, cũng khiến
anh cảm thấy rất thoải mái, “có điều, cậu nói vậy cũng rõ ràng lắm rồi.”

“Được, vậy tôi nói tiếp nhé, cô ấy… nhưng, nhưng tôi biết nói thế nào

bây giờ nhỉ? Miêu tả thế nào cũng không thể hiện ra được cô gái trong lòng
tôi ấy.” La Tập rối rít, tựa hồ như muốn móc tim mình ra cho Sử Cường
xem vậy.

Sử Cường xua xua tay, bảo La Tập bình tĩnh lại: “Được rồi, nói về

chuyện cậu và cô ấy sống chung đi, càng chi tiết càng tốt.”

La Tập kinh ngạc trợn tròn mắt lên: “Sống chung… Với cô ấy? Sao anh

biết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.