TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 420

triệu hai trăm nghìn người thành New York này thì có khác gì nhau hả?
Nếu chỉ có một người, các vị có thể không tôn trọng hay sao?

Đại biểu Mỹ đứng bật dậy nói: “Từ lúc kế hoạch Diện Bích khởi động

vào hơn hai mươi năm trước, chúng tôi đã chỉ ra tên này không phải loại tử
tế gì.” Ông ta chỉ vào Rey Díaz, nuốt nước bọt ừng ực, gắng sức giữ bình
tĩnh, nhưng vẫn không thể tự kiềm chế được. “Hắn là một kẻ khủng bố, một
kẻ khủng bố bẩn thỉu, xấu xa! Một con quỷ! Chính các người đã mở nắp
bình cho hắn thoát ra, các người phải chịu trách nhiệm cho hành vi này!
Liên Hiệp Quốc cần phải chịu trách nhiệm!” Ông ta gào lên, quăng giấy tờ
hồ sơ bay tung tóe.

“Bình tĩnh, ngài đại biểu.” Rey Díaz mỉm cười, “ ‘Cái Nôi’ rất nhạy cảm

với các chỉ số sinh lý của tôi, nếu tôi nổi điên lên như ngài thì nó đã ngừng
phát tín hiệu từ lâu lắm rồi. Tôi không được trở nên kích động, vì vậy ngài,
và tất cả các vị ở đây nữa, đừng khiến tôi mất vui. Nếu có thể, tốt nhất là
hãy cố gắng làm tôi thấy thoải mái, như vậy có lợi cho tất cả chúng ta.”

“Điều kiện của ông là gì?” Garanin thấp giọng hỏi.

Nụ cười trên gương mặt Rey Díaz trở nên đượm vẻ thê lương, ông ta lắc

đầu với Garanin: “Ngài chủ tịch, tôi có thể có điều kiện gì chứ? Rời khỏi
nơi đây trở về đất nước của mình thôi, có một chiếc chuyên cơ đang đợi tôi
ở sân bay Kennedy.”

Toàn bộ hội trường đều trầm lặng, bất giác, ánh mắt tất cả mọi người dần

dần chuyển từ phía Rey Díaz sang đại biểu Mỹ, ông ta rốt cuộc cũng không
chịu nổi những ánh mắt này, dựa mạnh xuống lưng ghế, rít lên kèn kẹt qua
kẽ răng: “Cút đi.”

Rey Díaz chậm rãi gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài.

“Ông Rey Díaz, tôi tiễn ông về nước.” Garanin bước xuống khỏi bàn chủ

tịch, nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.