TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 435

Hùng Văn ngơ ngác lắc đầu: “Diện Bích… Chưa bao giờ nghe nói đến.”

La Tập hỏi thời gian anh ta bắt đầu ngủ đông, đó là lúc trước khi Kế

hoạch Diện Bích được đề ra. Thời điểm đó, chi phí ngủ đông rất cao, nhà
anh ta hẳn phải rất giàu có. Nhưng nếu trong cả năm ngày vừa qua anh ta
đều không nghe nói gì về Kế hoạch Diện Bích, chứng tỏ rằng trong thời đại
này, dù nó chưa bị quên lãng, thì cũng không còn quan trọng nữa.

Tiếp sau đó, từ hai việc rất nhỏ nhặt, La Tập đã hiểu được trình độ công

nghệ của thời đại mới.

Không lâu sau khi được đưa vào phòng theo dõi, y tá mang đến cho La

Tập bữa ăn đầu tiên từ khi anh tỉnh lại, gồm có sữa và bánh mì ăn với mứt,
phần ăn rất ít. Cô y tá nói, chức năng của dạ dày và ruột anh vẫn đang trong
quá trình hồi phục. La Tập cắn một miếng bánh mì, cảm giác như đang nhai
mạt cưa vậy.

“Vị giác của anh cũng đang hồi phục.” Y tá nói.

“Hồi phục rồi sẽ thấy càng khó nuốt hơn.” Hùng Văn nói.

Cô y tá mỉm cười: “Tất nhiên là không thể ngon như đồ trồng trên mặt

đất của thời các anh rồi.”

“Thế cái này từ đâu ra?” La Tập vừa nhồm nhoàm nhai bánh mì vừa hỏi.

“Sản xuất trong nhà máy.”

“Giờ đã có thể tổng hợp lương thực rồi à?”

Hùng Văn trả lời thay cô y tá: “Không tổng hợp cũng không được, mặt

đất hầu như không thể trồng trọt gì được nữa rồi.”

La Tập lấy làm tiếc thay cho Hùng Văn. Anh ta thuộc loại người đã miễn

dịch với khoa học công nghệ, dù gặp kỳ tích công nghệ gì anh ta cũng hoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.