TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 465

mươi năm trôi qua rồi, nếu giữa chúng ta tồn tại một nhóm người hoặc một
tổ chức có niềm tin tuyệt đối vào chủ nghĩa thất bại, vậy tại sao đến giờ vẫn
không có một chút dấu vết gì về họ?”

“Có hai khả năng,” đại biểu Hạm đội châu Âu nói, “một là nhóm người

này sớm đã biến mất, chúng ta đúng là sợ bóng sợ gió…”

Đại biểu Hạm đội châu Á nói tiếp phần còn lại: “Một khả năng nữa là,

đến giờ vẫn không thấy có dấu vết chính là chỗ đáng sợ của việc này.”

La Tập và Sử Cường đi bộ trong thành phố dưới lòng đất. Phía trên bọn họ,
các kiến trúc hình cây che kín cả bầu trời, xe bay thành hàng dài xuyên qua
các kẽ hở. Do các công trình trong thành phố đều xây dựng trên những “lá
cây” lơ lửng trên cao nên không gian dưới mặt đất vô cùng thông thoáng
rộng rãi, chỉ có những thân cây lớn cách nhau rất xa, khiến thành phố này
đã không còn khái niệm về đường phố nữa, chỉ như một quảng trường
mênh mông mọc lên rất nhiều cây mà thôi. Khung cảnh dưới này cũng rất
đẹp, có những thảm cỏ rộng và rừng cây thực sự, không khí tươi mát, thoạt
nhìn như thể một vùng ngoại ô xinh đẹp. Người qua kẻ lại mặc quần áo
sáng lấp lánh, trông như một đàn kiến phát ra ánh sáng bò ở bên trong. Lối
thiết kế đô thị đưa sự huyên náo và chật chội của cuộc sống hiện đại lên
không trung, để mặt đất trở về với tự nhiên này khiến La Tập trầm trồ
không ngớt. Ở nơi này hoàn toàn không thấy bóng tối của chiến tranh, chỉ
có sự thoải mái và hài lòng đầy tính nhân bản. Đi một quãng không xa, La
Tập đột nhiên nghe thấy một giọng nữ dịu dàng cất lên: “Ông La Tập phải
không ạ?” Anh đưa mắt nhìn quanh, phát hiện âm thanh đó phát ra từ một
tấm biển quảng cáo lớn đặt trên bãi cỏ ven đường. Trong hình ảnh động
trên biển quảng cáo, một cô gái xinh đẹp mặc đồng phục đang nhìn anh.

“Tôi đây.” La Tập gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.