TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 467

La Tập hoàn toàn không có khái niệm gì về những con số đó, anh hoang

mang hỏi: “Chừng này… là bao nhiêu vậy?”

“Chú em, cậu giàu rồi đấy!” Sử Cường vỗ mạnh lên vai La Tập, “Tôi tuy

không được như cậu, nhưng cũng coi là có tiền rồi, kha kha, tiền lãi sau hai
thế kỷ cơ mà, đúng là đầu tư dài hạn, thằng nghèo rớt mồng tơi cũng giàu
lên được, tiếc là hồi ấy không gửi nhiều một chút.”

“Chuyện này… hình như không đúng lắm thì phải?” La Tập nghi hoặc

hỏi.

“Dạ?” Trong màn hình quảng cáo, cô nhân viên tư vấn giương đôi mắt to

tròn xinh đẹp nhìn La Tập dò hỏi.

“Hơn một trăm tám mươi năm rồi, khoảng thời gian này không có lạm

phát gì sao? Hệ thống tài chính cũng có thể phát triển ổn định liên tục vậy
sao?”

“Vẫn là cậu nghĩ ngợi nhiều.” Sử Cường lắc đầu nói, đoạn lấy trong túi

ra một bao thuốc lá. Giờ thì La Tập biết kể cả thuốc lá cũng còn tồn tại đến
thời đại ngày nay. Sử Cường lấy ra một điếu, không cần châm lửa đã hút
được luôn.

Nhân viên tư vấn trả lời: “Vào thời đại Đại Suy Sụp đã xảy ra nhiều lần

lạm phát, hệ thống tài chính và tín dụng gần như đã sụp đổ, nhưng theo
pháp luật hiện hành, lợi tức đối với tiền gửi của người ngủ đông được tính
đặc cách, bỏ đi khoảng thời gian Đại Suy Sụp, số tiền trong tài khoản trực
tiếp nhảy đến giai đoạn bình ổn sau đó, bắt đầu tính lãi từ thời điểm ấy.”

“Không ngờ… lại được ưu đãi thế cơ à?” La Tập kinh ngạc thốt lên.

“Chú em, cái thời đại này rất tốt.” Sử Cường phun ra một hơi khói trắng,

sau đó giơ điếu thuốc lá vẫn đang cháy lên, “mỗi tội là thuốc lá dở quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.