TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 468

“Ông La Tập, lần này chỉ làm quen một chút thôi, khi nào tiện cho ông,

chúng ta sẽ tiếp tục bàn về tình hình tài chính cá nhân cũng như kế hoạch
đầu tư của ông. Nếu ông không còn vấn đề gì khác, vậy thì xin hẹn gặp
lại.” Cô nhân viên tư vấn mỉm cười vẫy tay chào La Tập.

“Có một vấn đề.” La Tập vội vàng nói. Anh không biết phải xưng hô với

các cô gái thời đại này như thế nào, gọi “cô” thì có phần mạo hiểm, ở thời
đại của anh hàm nghĩa của cách xưng hô này đã thay đổi, hiện giờ càng
không biết nó đã biến thành thứ gì rồi; gọi “bà” cũng không đúng lắm, đây
hẳn là lối xưng hô đối với phụ nữ có tuổi, nên anh đành gọi trống không
như vậy. “Tôi không hiểu lắm về thời nay, nếu câu hỏi này có gì mạo phạm
thì mong được bỏ quá cho.”

Nhân viên tư vấn mỉm cười đáp: “Không sao ạ, trách nhiệm của chúng

tôi chính là giúp đỡ những người như ông nhanh chóng làm quen với thời
đại này.”

“Tôi đang nói chuyện với người thật hay robot, hay là một chương trình

máy tính?”

Câu hỏi này dường như không khiến cô nhân viên tư vấn ngạc nhiên, cô

trả lời: “Tất nhiên tôi là người rồi, máy tính sao có thể xử lý được nghiệp
vụ phức tạp như vậy?”

Sau khi chào tạm biệt cô gái xinh đẹp trên màn hình quảng cáo, La Tập

nói với Sử Cường: “Đại Sử, có một số chuyện đúng là rất khó hiểu. Thời
đại này con người đã phát minh ra được động cơ vĩnh cửu, chẳng những
vậy, lại còn tổng hợp được lương thực, nhưng công nghệ máy tính hình như
vẫn không tiến bộ được mấy, trí tuệ nhân tạo thậm chí còn không có khả
năng xử lý nghiệp vụ tài chính cá nhân chứ.”

“Động cơ vĩnh cửu là cái gì? Máy móc có thể hoạt động mãi mãi à?” Sử

Cường hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.