TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 486

“Tôi phục cậu chính là ở điểm này đấy, chú em, bấy lâu nay tôi vẫn phục

cậu điểm này.” Sử Cường giơ ngón tay cái lên nói.

“Lá” Sử Cường đang sống nằm trên ngọn cây lớn, là một căn hộ rất rộng
rãi, đầy đủ mọi trang thiết bị cần cho cuộc sống, có cả phòng tập gym, thậm
chí còn có cả vườn hoa trong nhà có đài phun nước.

Sử Cường nói: “Đây là chỗ ở tạm thời hạm đội cấp cho tôi, họ nói tôi có

thể dùng tiền trợ cấp về hưu mua một cái lá tốt hơn nữa.”

“Bây giờ mọi người đều ở rộng rãi thế này à?”

“Chắc vậy, loại kiến trúc này có thể tận dụng không gian một cách tốt

nhất, một cái lá là bằng một tầng nhà vào thời của chúng ta rồi, nhưng
nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì ít người, sau thời Đại Suy Sụp, dân số giảm
xuống rất nhiều.”

“Sử Cường, quốc gia của anh ở trên vũ trụ đấy.”

“Tôi không lên đó nữa đâu, nghỉ hưu rồi còn gì.”

Ở đây La Tập cảm thấy mắt mình dễ chịu hơn nhiều, chủ yếu là vì Sử

Cường đã tắt đi hầu hết các cửa sổ thông tin trong nhà, nhưng vẫn còn mấy
cái rải rác trên sàn và tường đang chớp sáng. Sử Cường giẫm vào một màn
hình giao diện trên sàn, khiến cả một bức tường biến thành trong suốt.
Thành phố đêm trải ra trước mắt họ như một khu rừng toàn cây thông Noel
khổng lồ rực rỡ, những chuỗi ánh sáng giăng giăng khi các dòng xe bay
xuyên qua xuyên lại.

La Tập bước đến trước xô pha, sờ lên thấy rắn như đá hoa cương. “Cái

này để ngồi à?” Anh hỏi. Sau khi được Sử Cường trả lời khẳng định, anh
mới cẩn thận ngồi xuống, cảm giác giống như chìm vào một khối bùn mềm
nhão. Thì ra nệm ghế và chỗ dựa lưng của xô pha đều tự động thích ứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.