TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 487

với hình dạng cơ thể người, tạo một cái khung hoàn toàn khớp với cơ thể
người ngồi trên đó, khiến áp lực giảm xuống nhỏ nhất.

Tưởng tượng của anh khi nằm trên khối quặng trong phòng Trầm tư ở

tòa nhà Liên Hiệp Quốc hồi hai trăm năm trước đã trở thành hiện thực.

“Có thuốc an thần không?” La Tập hỏi, bước vào không gian khiến anh

cảm thấy an toàn này, cảm giác mệt mỏi mới ập đến tấn công anh.

“Không, nhưng mua luôn ở đây được.” Sử Cường trả lời, lại thao tác gì

đó trên tường, “Đây rồi, thuốc an thần không cần kê đơn, cái này, Sông
Mơ.”

La Tập tưởng rằng mình lại sắp được thấy một công nghệ cao kiểu như

in 3D qua mạng gì đó, nhưng sự thực đơn giản hơn tưởng tượng của anh
nhiều, vài phút sau, một chiếc xe bay giao hàng cỡ nhỏ đã đậu lơ lửng bên
ngoài bức tường trong suốt, thò cánh tay máy nhỏ và dài đưa thuốc qua cái
lỗ tròn vừa hiện ra trên tường. La Tập đón lấy hộp thuốc Sử Cường đưa
cho. Đây là một cái hộp truyền thống, không có màn hình hiển thị nào được
kích hoạt, La Tập đọc hướng dẫn sử dụng thấy ghi mỗi lần một viên, bèn
bóc hộp lấy ra một viên, vươn tay cầm cốc nước đặt trên bàn trà.

“Cậu đợi chút.” Sử Cường giật lấy hộp thuốc khỏi tay La Tập, cẩn thận

xem xét, rồi đưa lại cho anh, “Trên này viết cái gì vậy, loại thuốc tôi đặt
mua tên là Sông Mơ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.