TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 78

con đại bàng dang rộng sải cánh khổng lồ, ánh vàng chói lọi tỏa khắp bốn
phương tám hướng…

Chương Bắc Hải đội mũ lên, trên vành mũ có quân hiệu của quân chủng

không gian quân đội Trung Quốc. Anh thầm nhủ: bố ơi, chúng ta có cùng
suy nghĩ, đây là niềm may mắn của con, con sẽ không mang về cho bố vinh
quang, nhưng sẽ khiến bố được yên nghỉ.

“Thầy giáo La, xin hãy thay trang phục.” Người thanh niên vừa đi vào nói,
cúi xuống mở cái túi vừa xách vào, mặc dù đối phương tỏ ra rất lễ độ và
lịch thiệp, La Tập vẫn cảm thấy khó chịu như thể vừa nuốt phải con nhặng.
Nhưng khi người thanh niên kia lấy quần áo trong túi ra, La Tập mới biết
đó không phải thứ dành cho nghi phạm mặc, mà là một chiếc áo khoác màu
nâu trông rất bình thường, anh nhận lấy áo lật qua lật lại xem xét, thấy chất
liệu rất dày dặn, kế đó lại phát hiện ra Sử Cường và người thanh niên kia
cũng mặc loại áo khoác này, chỉ có màu sắc khác.

“Mặc vào đi, cũng thoáng khí dễ chịu lắm, nếu mặc cái loại hàng lởm

của chúng tôi hồi trước, cậu mà không chết nóng tôi mới lấy làm lạ đấy.”
Sử Cường nói.

“Áo chống đạn.” Người thanh niên giải thích.

Ai lại đi giết mình chứ? La Tập vừa thay áo vừa thầm nghĩ.

Ba người ra khỏi gian phòng ấy, men theo hành lang đã đi qua lúc đến

đây, ra chỗ thang máy. Phía trên hành lang có ống thông gió bằng sắt tây
hình vuông, mấy cánh cửa mà họ đi qua đều thuộc loại nặng nề, kín đặc. La
Tập còn để ý thấy, trên một vách tường loang lổ có dòng khẩu hiệu mờ mờ,
chỉ nhìn rõ được một phần, nhưng La Tập đã biết toàn bộ nội dung của nó:
“Đào hang sâu, trữ lương nhiều, không xưng bá.”

[17]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.