TAM THỂ: TẬP 1 - Trang 10

Gã vừa nói, khói thuốc lúc nãy rít vào đều phả cả vào mặt Uông Diểu.

“Được thôi, chuyện này là việc riêng, tôi không cần thiết phải trả lời câu

hỏi của các anh.”

“Cái gì cũng thành việc riêng hết cả thế này, anh là học giả nổi tiếng,

phải có trách nhiệm với an ninh chung chứ.” Sử Cường ném điếu thuốc trên
tay đi, lại rút trong bao thuốc bẹp gí ra một điếu nữa.

“Tôi có quyền không trả lời, mời các anh đi đi cho.” Uông Diểu nói dứt

lời, toan quay người vào nhà.

“Đợi đã!” Sử Cường xẵng giọng nói, đồng thời vẫy tay bảo viên cảnh sát

trẻ bên cạnh, “Đưa cho anh ta địa chỉ và số điện thoại, buổi chiều còn đến
đó.”

“Anh muốn làm gì hả!” Uông Diểu phẫn nộ chất vấn, nghe tiếng cãi vã,

hàng xóm xung quanh cũng thò đầu ra xem có chuyện gì.

“Đội trưởng Sử! Anh nói năng…” Viên cảnh sát trẻ tuổi tức giận kéo Sử

Cường sang một bên, rõ ràng không chỉ một mình Uông Diểu khó chịu với
thái độ thô lỗ của gã.

“Thầy giáo Uông, xin chớ hiểu lầm.” Một sĩ quan mang quân hàm thiếu

tá vội bước lên, “Chiều nay có một hội nghị quan trọng, cần mời mấy vị học
giả và chuyên gia tham gia, thủ trưởng bảo chúng tôi đến mời anh.”

“Chiều nay tôi rất bận.”

“Việc này chúng tôi biết, thủ trưởng đã đánh tiếng với lãnh đạo của

Trung tâm nghiên cứu nano, hội nghị này không thể thiếu anh được, nếu
quả tình không ổn, chúng tôi đành phải hoãn lại để đợi anh vậy.”

Sử Cường và đồng nghiệp của gã không nói gì nữa, quay người đi xuống

nhà, hai viên sĩ quan nhìn họ đi xa dần, cơ hồ đều thở phào một tiếng.

“Người này sao lại thế nhỉ.” Viên thiếu tá nói với cộng sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.