TAM THỂ: TẬP 1 - Trang 139

giờ ma quái này kết thúc? Lần nào cũng đều có một người phải chịu trách
nhiệm cuối cùng mà không ai có thể ngờ đến được, giống như anh vậy?).
Có lẽ thế giới sẽ bị diệt vong hoàn toàn, trong cái vũ trụ biến thái này, đó
cũng là một sự giải thoát với mọi người… Song có một điều chắc chắn là
cho dù tận cùng của bộ đếm giờ ma quái này là cái gì, thì trong hơn một
nghìn tiếng đồng hồ còn lại, suy đoán về điều sẽ xảy ra khi nó kết thúc sẽ
như ác quỷ giày vò anh một cách tàn khốc, cuối cùng sẽ triệt để hủy hoại
tinh thần anh.

Uông Diểu chui vào trong ô tô, rời khỏi Cung Thiên văn, lái xe vô định

trong thành phố. Trước bình minh, đường rất vắng, nhưng anh không dám
chạy nhanh, tưởng chừng như nếu xe chạy nhanh, bộ đếm giờ cũng sẽ chạy
nhanh theo. Khi một tia nắng mai ló rạng đằng Đông, anh dừng xe lại ven
đường, bước xuống đi bộ, cũng vẫn lang thang vô định. Ý thức anh hoàn
toàn trống rỗng, chỉ có bộ đếm giờ kia hiển hiện lên trên bức xạ nền vũ trụ
màu đỏ sậm, nhảy từng giây, còn bản thân anh dường như đã biến thành
một bộ đếm giờ ngược, một chiếc chuông tang không biết đang ngân lên vì
ai. Trời đã sáng, Uông Diểu cũng thấm mệt, bèn ngồi xuống một chiếc ghế
băng, khi ngẩng đầu lên nhìn điểm đến mà mình đi tới trong vô thức, anh
bất giác rùng mình.

Anh đang ngồi trước nhà thờ Thiên Chúa ở đường Vương Phủ Tỉnh.

Dưới bầu trời nhợt nhạt của buổi sớm mai, mái nhọn kiểu La Mã của nhà
thờ trông như ba ngón tay khổng lồ màu đen đang chỉ cho anh thứ gì đó ở
chốn vũ trụ mênh mang kia.

Uông Diểu đứng dậy toan bỏ đi, song tiếng nhạc thánh trong nhà thờ

vẳng ra đã níu chân anh lại. Hôm nay không phải ngày lễ, đây có lẽ là dàn
thánh ca đang tập luyện cho lễ Phục sinh, họ hát bài Nguyện Thánh Linh
Chiếu Ánh Chân Quang
trong lễ Misa vào ngày này. Trong sự sâu sắc trang
nghiêm của tiếng nhạc thánh, Uông Diểu lại một lần nữa cảm thấy vũ trụ
trở nên nhỏ bé, biến thành một giáo đường trống trải, vòm trần bị che khuất
trong ánh sáng đỏ nhấp nháy của bức xạ nền, còn anh chỉ là một con kiến
nhỏ xíu trong khe gạch trên sàn của nhà thờ tráng lệ ấy. Anh có cảm giác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.