TAM THỂ: TẬP 1 - Trang 260

“Nó là bia kỷ niệm Tam Thể, cũng là một tấm bia mộ.” Tổng thư ký

ngước nhìn con lắc giữa không trung, nhìn từ chỗ này, trông nó to như một
chiếc tàu ngầm.

“Bia mộ? Của ai?”

“Của một cố gắng, một cố gắng đã kéo dài suốt gần hai trăm nền văn

minh, cố gắng để giải quyết bài toán Ba vật thể, cố gắng tìm kiếm quy luật
chuyển động của Mặt trời.”

“Cố gắng này đã kết thúc rồi sao?”

“Đến thời điểm này, nó đã kết thúc triệt để rồi.”

Uông Diểu hơi do dự, lấy ra một tập tài liệu, đây là mô hình toán học

giải quyết bài toán Ba vật thể của Nguỵ Thành: “Tôi… đến đây chính vì
chuyện này, tôi mang đến một mô hình toán học có thể giải quyết được vấn
đề Tam Thể, tin rằng rất có khả năng thành công.”

Uông Diểu vừa dứt lời, liền nhận ra những người xung quanh lập tức

không còn hứng thú gì với mình nữa, ai nấy đều rời khỏi anh để quay lại
với nhóm nhỏ của mình, tiếp tục cuộc nói chuyện dở dang ban nãy, anh để ý
thấy có người lúc bỏ đi còn cười cười lắc đầu. Tổng thư ký nhận lấy tập tài
liệu, chẳng buồn ghé mắt nhìn đã đưa cho một người cao gầy đeo kính bên
cạnh: “Vì sự tôn kính trước danh tiếng cao vời của anh, tôi mới để cố vấn
khoa học xem qua đấy. Thực ra, mọi người ở đây đã bày tỏ sự tôn kính ấy
với anh rồi, nếu đổi lại là người khác, sẽ bị cười nhạo ngay rồi đó.”

Vị cố vấn khoa học nhận lấy tập tài liệu mở ra xem: “Thuật toán tiến

hoá? Copernicus, anh là một thiên tài, người có thể nghĩ ra thuật toán thế
này đều là bậc thiên tài, ngoài tài năng toán học cao siêu ra, còn cần phải có
cả trí tưởng tượng nữa.”

“Nghe ông nói vậy, thì đã có người sáng tạo ra mô hình toán học này

rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.