TAM THỂ: TẬP 1 - Trang 325

mong manh của mẹ. Dần dần, nhà thợ săn Tề thành chỗ tụ tập của phụ nữ
trong thôn, người già người trẻ, người đã có chồng hay chưa chồng, những
lúc rảnh rỗi đều thích đến đây chơi, họ vừa ngưỡng mộ lại vừa tò mò đối
với Diệp Văn Khiết, còn Diệp Văn Khiết cũng nhận ra giữa mình và họ có
rất nhiều chuyện phụ nữ có thể nói với nhau. Cũng không nhớ có bao nhiêu
ngày nắng đẹp, Diệp Văn Khiết ôm Dương Đông cùng các bà các cô trong
thôn ngồi trong cái sân quây bằng cọc gỗ bạch hoa, bên cạnh có lũ trẻ con
đang chơi đùa và con chó đen lười nhác, ánh dương ấm áp ôm trọn lấy tất
cả vào lòng. Lần nào cô cũng đặc biệt để ý nhìn mấy bà cầm tẩu thuốc bằng
đồng, làn khói lững lờ phả ra từ miệng họ lan vào ánh Mặt trời, phát ra thứ
ánh sáng dìu dịu bàng bạc giống như những sợi lông măng trên làn da căng
mọng của họ. Có lần, một người trong số họ đưa chiếc tẩu dài bằng thép
trắng cho cô, bảo cô “thử một tí”, cô rít vào hai ba hơi, liền bị sặc khói xây
xẩm cả người, khiến bọn họ cười suốt mấy ngày.

Với đám đàn ông Diệp Văn Khiết lại chẳng có chuyện gì để nói, cô cũng

không hiểu được những chuyện hằng ngày họ quan tâm, đại khái là muốn
nhân lúc chính sách đang buông lỏng mà trồng ít nhân sâm, nhưng lại
không dám mạnh dạn làm. Họ đều rất kính trọng Diệp Văn Khiết, lúc nào
cũng lịch sự lễ độ trước mặt cô. Mới đầu cô cũng không để ý chuyện này
cho lắm, nhưng lâu dần, khi thấy những người đàn ông đó đánh đập vợ con
thô lỗ thế nào, thấy lúc họ trêu đùa những bà quả phụ trong thôn, nói ra
những lời thô tục chỉ nghe nửa câu cô đã đỏ bừng mặt lên ra sao, cô mới
cảm nhận được sự tôn trọng đó quý báu đến nhường nào. Cứ dăm ba ngày,
thế nào cũng có người trong bọn họ mang thỏ hoang, gà rừng bắt được đến
nhà thợ săn Tề, lại còn tặng cho Dương Đông rất nhiều món đồ chơi đơn sơ
mà đặc biệt do chính họ làm ra nữa.

Trong ký ức của Diệp Văn Khiết, khoảng thời gian này dường như không

thuộc về cô, mà tựa một mảng trôi dạt nào đó từ cuộc đời người khác rơi
vào cuộc đời cô, như thể một chiếc lông vũ vậy. Đoạn ký ức ấy được cô đặt
lại trong tâm tưởng thành những bức tranh sơn dầu mang phong cách cổ
điển châu Âu, rất kỳ quặc, không phải tranh của Trung Quốc, mà là tranh
sơn dầu. Trong tranh Trung Quốc có quá nhiều khoảng trống, mà cuộc sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.