TAM THỂ: TẬP 1 - Trang 375

nguyên vẹn, thì đừng tưởng mấy cái ngôi sao trên vai ông là kinh nhé, còn
chẳng bằng bọn trộm vặt đâu. Việc này, phải dùng độc chiêu, tuyệt đối là
độc chiêu mới được! Mấy trò này, các người còn lâu mới bằng được bọn tội
phạm, bọn chúng mới là bậc thầy về các trò ma mãnh! Biết bọn chúng có
thể ma mãnh đến mức nào không? Tôi từng phá một vụ trộm, bọn tội phạm
có thể trộm cả một toa trong con tàu đang chạy, đoạn trước đoạn sau vẫn
nối lại với nhau một cách hoàn hảo đến trạm đích, mà công cụ của chúng
chỉ có một sợi dây thép với mấy cái móc sắt thôi. Đây mới gọi là chuyên gia
tác chiến đặc chủng nhé! Mà loại cảnh sát hình sự chuyên điều tra trọng án
đã lăn lộn mười mấy năm dưới cơ sở như tôi đây, đã được bọn chúng bồi
dưỡng và giáo dục một cách tốt nhất đấy!”

“Nói ra phương án của cậu đi, bằng không thì đừng có lên tiếng nữa!”

Thường Vĩ Tư chỉ vào mặt Sử Cường nói.

“Ở đây có nhiều nhân vật có vai vế thế, lúc nãy tôi sợ không đến lượt

mình, nói ra thì thủ trưởng cũ lại bảo tôi không biết phép lịch sự.”

“Cậu đã bất lịch sự hết chịu nổi rồi còn gì! Nói đi, nói ra trò ma mãnh

của cậu đi!”

Sử Cường cầm một cái bút, vẽ lên mặt bàn hai đường ngoằn ngoèo song

song với nhau, “Đây là kênh đào Panama,” lại cầm cái gạt tàn lên đặt vào
giữa hai đường song song ấy, “đây là tàu Ngày Phán Xét.” Sau đó, gã vươn
người qua mặt bàn, giật điếu xì gà mà thượng tá Stanton vừa châm.

“Tôi không thể chấp nhận tên ngu xuẩn này nữa!” Thượng tá Stanton

đứng lên quát lớn.

“Sử Cường, đi ra ngoài!” Thường Vĩ Tư nghiêm giọng quát.

“Đợi tôi nói nốt, một phút thôi.” Sử Cường đáp, rồi chìa tay kia ra với

Stanton.

“Cái gì?” Viên thượng tá thắc mắc.

“Cho thêm điếu nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.