TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 222

tiêu chuẩn để xác định đối tượng có khỏe mạnh hay không, tiêu chuẩn này

chính là sự hài hòa và vẻ đẹp xét trên phương diện toán học.”

“Vậy thì đối tượng quan sát của anh đương nhiên là khỏe mạnh rồi.

“Ông nhầm rồi, bác sĩ ạ.” Quan Nhất Phàm chỉ vào Ngân Hà rực rỡ,

nhưng mắt lại nhìn chằm chằm vào bác sĩ West, tựa như đang chỉ cho ông
ta xem một con quái vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện, “Nó là một bệnh
nhân bị liệt nửa người!”

“Tại sao?”

Quan Nhất Phàm ôm lấy hai đầu gối, co mình lại, động tác này khiến

gã chầm chậm xoay tròn trong trạng thái không trọng lượng, gã thấy hệ
Ngân Hà tráng lệ đang quay xung quanh mình, còn bản thân mình đã trở
thành trung tâm vũ trụ.

“Vì vận tốc ánh sáng, theo những gì chúng ta đã biết, kích cỡ vũ trụ là

16 tỷ năm ánh sáng, và vẫn đang giãn nở, nhưng tốc độ ánh sáng chỉ có
300.000 km/s, quá chậm. Điều này có nghĩa là ánh sáng sẽ vĩnh viễn không
thể nào truyền từ đầu này sang đầu kia vũ trụ, và vì không có thứ gì nhanh

hơn vận tốc ánh sáng, thế nên thông tin và ảnh hưởng ở đầu này của vũ trụ
cũng vĩnh viễn không thể truyền đến đầu bên kia được. Nếu vũ trụ là một
con người, thì tức là người đó không có tín hiệu thần kinh nào có thể
truyền đi khắp cơ thể, bộ não anh ta không biết đến sự tồn tại của tay chân,

tay chân cũng không biết đến sự tồn tại của bộ não, đồng thời mỗi cánh tay
cẳng chân cũng không biết sự tồn tại của những cánh tay cẳng chân khác,
đó không phải là bệnh nhân bị liệt nửa người thì là gì? Thực ra, tôi còn có
một ấn tượng tệ hơn nhiều, vũ trụ chẳng qua chỉ là một cái xác đang

trương sình lên mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.