TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 274

Hai phạm nhân nam hiển nhiên cũng là người thời đại Công nguyên

ngả ngớn huýt sáo ghẹo Trình Tâm, nhưng khi nhận ra cô đến tìm ai, họ lập
tức trở nên ngoan ngoãn, vội vàng cúi đầu làm việc, hình như hơi sợ hãi vì
hành động của mình lúc nãy.

Đến gần Wade, Trình Tâm ngạc nhiên nhận thấy, mặc dù đang chịu án,

lại còn ở nơi gian khổ thế này, nhưng ngược lại ông ta gọn gàng hơn khi cô
gặp lần trước rất nhiều, bộ râu đã cạo nhẵn nhụi, mái tóc cũng chải gọn
ghẽ. Phạm nhân thời đại này không còn phải mặc áo tù nữa, nhưng chiếc áo

trắng của ông ta là thứ sạch sẽ nhất ở đây, thậm chí còn sạch sẽ hơn cả ba

viên quản ngục. Trong miệng ông ta ngậm mấy cây đinh, mỗi lần đều dùng

tay trái ấn đinh vào ván gỗ, sau đó cầm búa lên nhanh nhẹn đập mạnh,

đóng đinh lút vào. Ông ta liếc nhìn Trình Tâm, vẫn nguyên vẻ lạnh lùng

trên gương mặt, tiếp tục lặng lẽ làm việc.

Vừa nhìn thấy người này Trình Tâm đã biết ngay, ông ta không hề

buông bỏ, dã tâm và lý tưởng của ông ta, sự âm hiểm của ông ta, và còn rất

nhiều thứ mà Trình Tâm chưa biết, tất cả ông ta vẫn chưa hề buông bỏ.

Trình Tâm chìa một tay về phía Wade, ông ta liếc cô, rồi hạ búa xuống,

đặt mấy cây đinh trong miệng vào tay cô, sau đó cô kê đinh, ông ta gõ búa,
cho đến khi đóng hết số đinh trong tay Trình Tâm, ông ta mới phá vỡ bầu
không khí im lặng.

“Đi đi, đi đi.” Wade nói, lại lấy ra một vốc đinh trong hộp dụng cụ, lần

này ông ta không đưa cho Trình Tâm, cũng không ngậm trong miệng, mà
thả xuống mặt đất dưới chân.

“Tôi, tôi chỉ...” Nhất thời, Trình Tâm không biết nên nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.