TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 447

Tổng tham mưu trưởng nói: “Giờ xin cô hãy thuật lại toàn bộ nội dung

cuộc nói chuyện của hai người, chớ bỏ qua bất cứ chi tiết nào mà cô nhớ
được, mỗi một chữ đều rất quan trọng.”

Sau đó, toàn bộ lực lượng đặc biệt đều lặng lẽ lùi ra, người ra cuối

cùng là một kỹ sư, cô nhắc nhở Trình Tâm bốn bức tường trong căn phòng

này đều có điện, tuyệt đối chớ nên chạm vào.

Trong phòng giờ chỉ còn lại một mình Trình Tâm, cô ngồi xuống bên

chiếc bàn nhỏ, bắt đầu thuật lại mọi thứ ghi nhớ được. Một tiếng mười
phút sau, cô kể xong. Cô uống một chút nước và sữa, nghỉ ngơi một chút,
rồi bắt đầu thuật lại lần thứ hai, sau đó là lần thứ ba. Khi thuật lại lần thứ
tư, cô được yêu cầu nhớ ngược từ sau về trước. Lần thứ năm được thực
hiện cùng với một nhóm các nhà tâm lý học, họ sử dụng một loại thuốc nào

đó khiến cô rơi vào trạng thái bán thôi miên, cô cũng không biết mình đã
nói những gì. Bất giác, hơn sáu tiếng đồng hồ đã trôi qua.

Khi việc thuật lại rốt cuộc đã hoàn thành, nhóm người lực lượng đặc

biệt lại chen vào phòng chắn. Lúc này, họ mới bắt tay, ôm hôn Trình Tâm,
kích động đến nước mắt giàn giụa, nói rằng cô đã hoàn thành xuất sắc một
công tích vĩ đại, nhưng Trình Tâm vẫn còn chưa thoát khỏi trạng thái đờ

đẫn của một cỗ máy ghi nhớ.

Đến tận lúc Trình Tâm ngồi trong khoang tàu dễ chịu của thang máy vũ

trụ, cỗ máy ghi nhớ trong bộ não cô mới tắt đi, để cô trở lại là một người
phụ nữ. Cảm giác mệt mỏi cực độ cùng cơn sóng cảm xúc cùng lúc nhấn
chìm cô, nhìn xuống Trái đất màu xanh càng lúc càng gần hơn phía dưới,
cô khóc òa lên. Lúc này, trong đầu cô chỉ có một giọng nói vẳng đi vẳng lại:

“Ngôi sao của chúng ta, ngôi sao của chúng ta...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.