TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 445

Đèn xanh trong khoang tàu đã tắt, lúc này, cả ba bóng đèn đều không

sáng. Trình Tâm hiểu rõ, mình đang ở trên lằn ranh cuối cùng của sự sống
và cái chết. Trên chiến hạm nào đó thuộc hạm đội Tam Thể thứ nhất cách
đây mấy năm ánh sáng, nội dung cuộc trò chuyện giữa cô và Vân Thiên
Minh đang được phát lại để thẩm tra lần nữa, bóng đèn đỏ chết chóc có thể
sáng lên bất cứ lúc nào, trước khoảnh khắc ấy, sẽ không có đèn vàng cảnh
cáo nữa.

Trên bề mặt khối cầu Hạt trí tuệ ấy, Trình Tâm lại trông thấy bóng con

tàu nhỏ, trông thấy mình ở bên trong khoang tàu. Nửa tàu hướng về phía
Hạt trí tuệ hoàn toàn trong suốt, thoạt nhìn giống như một mặt dây chuyền
hình tròn tinh xảo, còn bản thân cô là tấm ảnh chân dung được vẽ trên mặt
tròn nhỏ ấy. Cô mặc bộ đồ phi hành gia siêu nhẹ trắng như tuyết, nhìn rất
thuần khiết, trẻ trung, xinh đẹp. Điều khiến cô kinh ngạc nhất là ánh mắt
của chính mình, trong veo, bình tĩnh, hoàn toàn không để lộ ra cơn sóng

đang cuồn cuộn dâng lên trong lòng. Nghĩ đến việc mặt dây chuyền đẹp đẽ
này sẽ được đeo trên trái tim Vân Thiên Minh, cô cảm thấy an ủi phần nào.

Qua một khoảng thời gian rất khó phán đoán là ngắn hay dài, Hạt trí tuệ

biến mất, đèn đỏ không sáng lên. Không gian bên ngoài vẫn như cũ, Trái
đất màu xanh lam xuất hiện trở lại phía xa xa, sau lưng cô là Mặt trời,
chúng đã chứng kiến tất cả mọi chuyện vừa xảy ra.

Hiện tượng siêu trọng lại xuất hiện, động cơ tàu vũ trụ bắt đầu gia tốc,

khởi động hành trình trở về.

Trong mấy tiếng đồng hồ bay về, Trình Tâm điều chỉnh cho khoang

tàu trở nên tối đặc, tự nhốt kín mình lại bên trong, một lần nữa biến thành
một cỗ máy ghi nhớ, trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại những lời Vân
Thiên Minh nói và câu chuyện anh kể. Ngừng gia tốc, trôi đi ở trạng thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.