TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 446

không trọng lực, động cơ đổi hướng, giảm tốc, toàn bộ quá trình này cô
đều không hề cảm nhận được, mãi đến khi con tàu rung lên, cửa khoang
mở ra, ánh đèn nơi bến cảng trạm đầu cuối chiếu vào bên trong.

Đón cô là hai trong bốn vị quan chức đi cùng với cô đến đây, vẻ mặt họ

lạnh lùng hờ hững, chỉ chào hỏi qua loa, rồi đưa Trình Tâm đi qua cảng,
đến một cánh cửa đóng kín.

“Tiến sĩ Trình Tâm, cô cần được nghỉ ngơi, đừng nghĩ những chuyện

đã qua nữa, chúng tôi vốn cũng chẳng trông mong gì đâu.” Vị quan chức
PDC đó nói, sau đó mời Trình Tâm đi qua cánh cửa vừa mở ra ấy.

Trình Tâm tưởng đây là lối ra khỏi khu cảng, nhưng lại phát hiện mình

vào một gian phòng chật hẹp, bốn bức tường đều làm từ một thứ kim loại
tối màu, hoàn toàn kín mít, cánh cửa sau lưng cô vừa đóng lại là không
nhìn ra được khe cửa nữa. Nơi này tuyệt đối không phải chỗ để nghỉ ngơi,
bày biện tương đối đơn giản, chỉ có một chiếc bàn nhỏ và một chiếc ghế,
trên bàn có đặt micro; ở thời đại này, micro về cơ bản đã biến mất, chỉ sử
dụng khi thu âm giọng nói thật với chất lượng cực cao. Không khí trong

phòng có một thứ mùi cay cay, giống như mùi lưu huỳnh, làn da Trình Tâm
cảm thấy hơi ngưa ngứa, rõ ràng trong không khí có rất nhiều tĩnh điện.
Trong phòng chật cứng người, các thành viên lực lượng đặc biệt đều có
mặt ở đây. Hai vị quan chức ra đón cô vừa vào trong phòng, vẻ lạnh nhạt
trên gương mặt lập tức biến mất, ánh mắt chuyển sang nghiêm trọng và
chăm chú như những người còn lại.

“Đây là vùng mù của Hạt trí tuệ.” Một người nói với Trình Tâm. Giờ

cô mới biết loài người đã có thể che mắt được Hạt trí tuệ, dù chỉ là trong
không gian bịt kín chật hẹp như thế này mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.