TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 494

“Nhưng thể thì có ích gì chứ? Cho dù hoàng tử nhận được thư thì

cũng không thể sang đây được. Mặc dù hoàng tử là người khổng lồ, nhưng
xuống dưới biển cũng sẽ bị cá Thao Thiết cắn nát... Trước tiên, ăn sáng rồi
nghĩ cách sau vậy, để tôi đi chuẩn bị.”

“Ôi chao, cái chậu của tôi!” Bà Rộng kêu lên, vì triều lên, nước biển

tràn vào bãi cát, cuốn ra hiển chiếc chậu gỗ mà tối qua công chúa dùng
rửa mặt. Chậu đã trôi ra biển được một quãng, bị úp ngược xuống, nước
rửa mặt bên trong quấy lên một mảng bọt xà phòng trắng xóa trên mặt
biển. Có thể trông thấy mấy con cá Thao Thiết đang bơi về phía chậu, vây
cá đen nhánh trông như thanh dao sắc vạch toang dòng nước, chiếc chậu
gỗ sắp bị chúng dùng răng phá nát ra rồi.

Nhưng một chuyện không thể tưởng tượng đã xảy ra: cá Thao Thiết

không cắn xé cái chậu gỗ, chúng bơi cả vào mảng bọt xà phòng kia, vừa
chạm phải bọt xà phòng, chúng liền ngừng chuyển động, nổi hết lên mặt
nước, vẻ hung hãn hoàn toàn biến mất, biến thành bộ dạng uể oải lười
nhác, có con còn ngoe nguẩy vẫy đuôi, không phải để bơi mà chỉ để thể
hiện sự thỏa mãn; có con thậm chí nằm ngửa trên mặt nước, phơi ra phần
bụng màu trắng.

Ba người kinh ngạc quan sát một hồi, công chúa nói: “Ta biết cảm giác

của chúng) bọn chúng rất thoải mái ở trong đám bọt ấy, toàn thân mềm
nhũn ra như thể không có xương vậy, không muốn nhúc nhích gì cả.”

Bà Rộng nói: “Xà phòng thơm của He'ershingenmosiken quả là đồ tốt,

đáng tiếc là chỉ còn lại có hai bánh thôi.”

Đội trưởng nói: “Kể cả ở He'ershingenmosiken thì thứ xà phòng thơm

này cũng rất quý hiếm. Hai người có biết nó được chế tạo ra như thế nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.