TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 497

“Ta đợi ở đây thì liệu có an toàn không?” Công chúa chỉ vào chiếc ô

màu đen đang xoay trên tay bà Rộng, “Chúng ta quá dễ thu hút chú ý, Cát
Băng sẽ nhanh chóng biết được tung tích của chúng ta, ở đây, cho dù ta có
thể tạm thời tránh được bức tranh đó, thì cũng không thoát được sự truy
sát của quân cấm vệ, lên đảo Mộ ngược lại còn an toàn hơn.”

Vậy là họ quyết định mạo hiểm.

Đội trưởng đội cấm vệ tìm con thuyền nhỏ nhất trên bãi cát, dùng ngựa

kéo ra mép nước, ở ngay chỗ bọt sóng vừa liếm vào mũi thuyền. Không tìm
thấy buồm đâu, nhưng anh tìm được hai mái chèo cũ từ một con thuyền
khác. Anh để công chúa và bà Rộng đang cầm ô lên thuyền, cầm bánh xà
phòng He’ershingenmosiken mà bà Rộng lấy ra xuyên vào mũi kiếm rồi
đưa cho công chúa, dặn dò nàng khi thuyền vừa xuống biển hãy nhúng xà
phòng vào nước ngay. Sau đó, anh đẩy thuyền xuống biển, đẩy một mạch

tới chỗ nước ngập đến hông mới nhảy lên, dốc hết sức khua mái chèo, con
thuyền nhỏ chở theo ba người tiến về phía đảo Mộ.

Những cái vây đen sì của lũ cá Thao Thiết xuất hiện trên mặt biển xung

quanh, bao vây con thuyền nhỏ. Công chúa ngồi ở đuôi thuyền, cầm kiếm
nhúng bánh xà phòng He’ershingenmosiken, chỗ đuôi thuyền lập tức trào
lên một đám bọt bong bóng, trắng lóa mắt dưới ánh Mặt trời buổi sớm

mai, bong bóng xà phòng nhanh chóng sủi lên đến cao hơn người, rồi theo
con thuyền tiến lên mà mở rộng ra dần, tạo thành một mảng lớn trắng như
tuyết trên mặt biển. Lũ cá Thao Thiết nhao nhao bơi vào trong đám bong
bóng, nổi lềnh phềnh bên trong, hưởng thụ cảm giác thư thái uể oải không
gì so sánh được, như thể đang nằm trên một tấm thảm nhung trắng tinh
vậy. Đây là lần đầu tiên công chúa nhìn thấy cá Thao Thiết ở khoảng cách
gần như vậy, ngoài phần da bụng, toàn thân chúng đều đen trùi trũi, trông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.