TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 507

rộng mênh mông trống trải.

Không biết bao lâu sau, Cát Băng thấy họa sĩ Lỗ Kim bước vào, tim y

lập tức thấp thỏm, không phải vì hai tay Lỗ Kim trống không, cũng không
phải vì bộ dạng của gã họa sĩ - trông bề ngoài gã họa sĩ không có gì thay
đổi, vẫn là diệu bộ mẫn cảm, hết sức cẩn trọng ấy, Cát Băng kinh ngạc là vì
nghe thấy tiếng bước chân của Lỗ Kim. Lúc trước, gã họa sĩ này bước đi
không hề có tiếng động, như thể một con chuột xám chạy lướt qua trên mặt
đất vậy, nhưng giây phút này, Cát Băng lại nghe thấy gã phát ra tiếng bước
chân lập cà lập cập, dường như không thể đè nén được nhịp tim của mình
vậy.

“Thưa bệ hạ, thần đã thấy hoàng tử Nước Sâu, nhưng thần không thể

vẽ hắn ta được.” Lỗ Kim cúi đầu nói.

“Chẳng lẽ anh ta mọc cánh thật?” Cát Băng lạnh lùng hỏi.

“Nếu là thế thần cũng có thể vẽ được, thần có thể vẽ từng sợi lông trên

đôi cánh của hắn ta đến mức sống động như thật, nhưng, thưa bệ hạ,
hoàng tử Nước Sâu không mọc cánh, mà còn đáng sợ hơn: hắn ta không
tuân theo luật phối cảnh.

“Phối cảnh là cái gì?”

“Mọi cảnh vật trên thế gian này trong mắt chúng ta đều là ở gần thì

lớn ở xa thì nhỏ, đây chính là luật phối cảnh. Thần là họa sĩ theo trường
phái phương Tây, trường phái vẽ tranh phương Tây tuân theo luật phối
cảnh, vì vậy thần không thể vẽ được hắn ta.”

“Có trường phái vẽ tranh không tuân theo luật phối cảnh à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.