TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 65

còn không ý thức được nguồn sáng này từ đâu đến. Giống như Mặt trời
nhìn qua tầng mây dày đặc, ánh sáng yếu ớt như thể ánh trăng của nó chỉ
hiển hiện lờ mờ thành một cái đĩa tròn, chỉ khi Mặt trời biến mất, người ta
mới ý thức được nó là ngọn nguồn của mọi ánh sáng ban ngày. Mặt trời
của Vân Thiên Minh biến mất vào kỳ nghỉ dài nhân dịp Quốc khánh, Trình
Tâm về quê, anh ta bỗng nhiên cảm thấy mọi thứ xung quanh ảm đạm lu
mờ.

Tất nhiên, chắc chắn không chỉ mỗi Vân Thiên Minh có cảm giác này

đối với Trình Tâm, nhưng anh ta không bị dằn vặt đến mức quên ăn quên
ngủ như những nam sinh khác, vì anh ta hoàn toàn không hy vọng gì ở bản
thân. Anh ta biết không có cô gái nào thích loại con trai lầm lì mà nhạy cảm
như mình, anh ta chỉ có thể ngắm cô từ xa, tắm mình trong ánh nắng mà cô
mang đến, lặng lẽ cảm nhận vẻ đẹp của mùa xuân.

Ấn tượng đầu tiên của Vân Thiên Minh về Trình Tâm là cô không thích

nói nhiều, con gái vừa xinh đẹp lại vừa trầm lặng ít nói tương đối hiếm
gặp, nhưng không có nghĩa cô là một người đẹp băng giá. Cô không nói
nhiều nhưng lại sẵn lòng lắng nghe, lắng nghe một cách ân cần, với thái độ
chân thành, lúc đó, đôi mắt trong veo tĩnh lặng ấy dường như đang nói với
mỗi người rằng, đối với cô, họ rất quan trọng.

Khác với những cô bạn học xinh đẹp thời cấp III của Vân Thiên Minh,

Trình Tâm không hề bỏ qua sự tồn tại của anh ta, mỗi lần gặp mặt cô đều
mỉm cười chào hỏi. Có mấy lần hoạt động tập thể, người tổ chức không
biết vô tình hay cố ý mà quên mất Vân Thiên Minh, Trình Tâm đều cất
công tìm đến thông báo cho anh ta biết, sau này, cô là người đầu tiên trong
số bạn học gọi anh ta bằng tên Thiên Minh chứ không phải “cậu Vân”.
Trong những giao thiệp cực kỳ giới hạn ấy, cảm giác khắc cốt ghi tâm nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.