TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 125

Đàm Xuyên thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhanh chóng chạy về hướng

ngược lại, nếu trở về muộn, không biết Phó Cửu Vân lại giở thủ đoạn gì xử
nàng, người này mới thực khó chơi.

Đi chưa được mấy bước, không biết vì sao, bỗng nhiên quay đầu nhìn

lại, Tả Tử Thần đang đứng không xa, dựa vào tường, trầm mặc nhắm mắt
“nhìn” nàng.

Đàm Xuyên bỗng thấy chột dạ: “Ngài… Ngài còn có gì phân phó?”

Tả Tử Thần chậm rãi lắc đầu, khẽ nói: “…Ngươi đi đi, ta chỉ là… cảm

thấy giống như phải nhìn thấy ngươi đi, như vậy mới có thể an tâm.”

Ta nhìn muội đi trước, như vậy ta mới an tâm —— hồi ức cũ chợt ùa

về, trái tim Đàm Xuyên như bị rắn cắn một ngụm, đột nhiên đau đớn vô
cùng, gượng gạo nở nụ cười, trong nháy mắt xoay người, mũi cũng chua
xót lên, gắt gao cắn chặt răng, không để nước mắt rơi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.