TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 152

Đàm Xuyên âm thầm thở dài, lùi về sau một bước, khách khách khí

khí nói: “Không dám không dám, tiểu nhân sẽ nấu một bát canh bầu dục
thật ngon, đợi ngài trở về bồi bổ cho tốt.”

Phó Cửu Vân nửa cười nửa không nhéo nhéo mặt nàng, dẫn theo đám

oanh oanh yến yến đi sát qua người nàng, một tiếng thở dài nỉ non mơ hồ
bay tới tai nàng: “Cô bé ngốc…” Là nói với nàng, hay nói với nữ đệ tử
trong sáng ngây thơ đi bên hắn, nàng không biết, cũng không muốn biết
cho lắm.

Đứng sững hồi lâu, đang muốn đi, bất ngờ cánh tay bị túm chặt, nàng

đau run cả người, suýt chút nữa bật thành tiếng.

Nhưng lại có người lên tiếng trước nàng: “Không được dây dưa với

hắn!” Giọng nói kia rõ ràng là Tả Tử Thần. Dễ thấy, lúc này đến phiên hắn
không vui, cực kỳ không vui.

Đàm Xuyên phiền muộn gãi gãi đầu, nàng vốn đã rối như tơ vò, người

này còn muốn đổ thêm dầu vào lửa. Nàng dùng lực rụt tay lại, xoa xoa chỗ
bị hắn siết đau, thấp giọng nói: “Tiểu nhân là tạp dịch hầu hạ bên người
Cửu Vân đại nhân, Tử Thần đại nhân nói thật kỳ quái, tiểu nhân không
hiểu.”

Tả Tử Thần nhíu mày một lát mới nói: “Cửu Vân hắn…” Do dự một

chút, cuối cùng lại không nói tiếp.

Trong lòng Đàm Xuyên không hiểu có tư vị gì, quay đầu đi, khẽ nhắc

nhở hắn: “Huyền Châu đại nhân còn bị giam lỏng tại Thái Vi lâu, ngài
không đi xem nàng thế nào ư?”

Cái tên này quả nhiên làm hắn lạnh mặt, nửa ngày cũng không lên

tiếng. Đàm Xuyên đang cho rằng hắn tức giận, hắn lại bỗng nhiên nói nhỏ:
“Có lẽ ta nên đi xem, nhưng rồi lại cảm thấy tựa hồ không nên đi.” Nói
xong hắn cười cười, cất bước rời đi, bỏ lại một câu nói khẽ cơ hồ không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.