TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 188

Hắn thấy Đế Cơ mặt ủ mày chau, không khỏi khe khẽ mỉm cười, từ

trong lồng ngực thần thần bí bí lấy ra hai cuộn tranh đặt lên bàn: “Thấy
muội tức giận như vậy, nhị ca cho muội xem cái này. Người ta cho dù có
tốn ngàn lượng hoàng kim, cũng chưa chắc mua được một bức tranh này
đâu.”

Đế Cơ nhất thời hết sức hiếu kỳ, thấy hắn thần bí như vậy, còn tưởng

là xuân cung đồ, mặt đỏ tim đập mở tranh ra xem, trên tranh lại chỉ là một
cành hàn mai, cánh hoa đỏ tươi, bút pháp vẽ mai tiêu sái phong lưu mà lại
không mất đi nét cứng cáp.

[xuân cung đồ: tranh khiêu dâm :”>]

Nàng bĩu môi: “Tranh đẹp đấy, nhưng sao đáng giá ngàn lượng hoàng

kim?”

Vừa mới dứt lời, chợt thấy gió lạnh hiu hiu thổi tới, vốn đang nắng

xuân tươi đẹp trong đình nghỉ mát giờ lại phảng phất có những bông tuyết
nhỏ rơi xuống, một nhành hồng mai nở rộ trong tuyết trắng, duyên dáng
thanh mảnh, cười nhạo sương giá tuyết lạnh, trông giống y như thật.

Đế Cơ thở dốc vì kinh ngạc, nhanh chóng dụi mắt, nhành hồng mai

vẫn ở đây, cánh hoa mềm mại thậm chí còn xào xạc lay động theo gió.
Nàng nhịn không được đưa tay ra với, lại sờ vào một khoảng không ——
thì ra chỉ là ảo giác.

Nhị hoàng tử đắc ý hả hê cuộn tranh lại, những ảo giác kia nhất thời

biến mất, hắn bảo: “Thế nào? Có đáng giá ngàn lượng hoàng kim hay
không?”

Đế Cơ ngơ ngẩn gật đầu, vội vàng hỏi: “Huynh lấy từ đâu vậy? Là

tranh ai vẽ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.