TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 249

ông học tập còn đặc biệt viết tên Tả tướng dán ở trên tường, để nàng mỗi
ngày đâm đao cho hả giận. Nàng chưa từng đâm một lần, bởi vì chỉ có nỗi
căm phẫn yếu đuối mới phải mượn phương thức này phát tiết.

Một thời gian dài như vậy trôi qua, Đế Cơ cũng đã thành Đàm Xuyên,

nàng một bên thuận theo bước chân lắc lư của lừa con, một bên suy nghĩ,
giết xong Tả tướng phải mau chóng đi ăn thôi, nàng đói meo cả ruột rồi.

**

Một ngày nào đó, trời trong nắng ấm, chim hót véo von, Tả tướng

hiếm khi nổi hứng thơ, mời tới mấy người văn nhân thi sĩ, xuất môn đạp
thanh du ngoạn, thuận tiện làm vài áng thơ ca tự tiêu khiển. Đàm Xuyên
trốn trong kết giới do lá bùa tạo ra quan sát ông ta kỹ lưỡng, thấy ông ta
cũng đã hiển lộ dáng vẻ của người già, tóc mai đầu bạc, liền không nhịn nổi
mà nhớ tới vua Bảo An.

Khoảng thời gian Thiên Nguyên quốc cử binh xâm lược Đại Yến kia,

vua Bảo An cơ hồ già đi trông thấy, chỉ mấy tháng mà tóc bạc đầy đầu, tới
khi bệnh chết lại càng giống một ông già lọm khọm lưng gù. Ông làm
hoàng đế nhiều năm như vậy, quá mức tin tưởng Tả tướng, coi ông ta như
cánh tay phải, ai ngờ cánh tay của mình lại đâm một đao vào ngực của
chính mình. Hai cha con bọn họ, về phương diện này đều quá ngây thơ.

Ước chừng là gần đây được sống quá nhàn nhã tự tại, Tả tướng mập ra

vài phần, đi lại phấn chấn hứng khởi, trái phải trước sau đều có đám yêu
quái thủ hạ yêu lực dồi dào che chở. Mãnh hổ xưa nay chuyên ăn yêu quái,
chợt thấy nhiều khẩu phần lương thực như vậy lúc ẩn lúc hiện trước mắt,
hưng phấn tới nỗi liên tục gầm gừ khe khẽ.

Đàm Xuyên vỗ vỗ đầu nó, lấy ra cung sắt từ trong túi Càn Khôn.

Cung sắt nặng tám mươi cân, nàng mất hai năm mới có thể kéo căng,

những gian khổ trong thời gian đó khỏi cần phải nhiều lời, lúc có thể kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.