TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 257

ngựa, tự mình dắt dây cương đi dưới dẫn đường. Đi chưa tới một canh giờ,
đã ra khỏi hoàng thành, chung quanh lộ vẻ rừng núi hoang vu.

Thái tử ngạc nhiên nói: “Nhà của phu nhân lại không ở trong thành

ư?”

Đàm Xuyên không nói một lời, buông hai tay áo, giấy trắng bên trong

đã được cắt thành mảnh nhỏ từ trước theo chiều gió bay về phía sau, gặp
gió lập tức biến lớn, vừa rơi xuống đất liền hóa thành quỷ đầu đỏ nanh ác,
chi chít lít nhít như thủy triều, đồng thanh phát ra những tiếng rống dài, cả
vùng rừng núi dường như đều bị thanh thế khổng lồ này làm cho rung
động.

Đàm Xuyên lập tức ngã khỏi ngựa, thì thào nói câu: “Yêu quái…”,

người liền đã hôn mê. Thái tử ôm lấy nàng, quay đầu nhìn lại, thấy bốn
phía con đường đều bị quỷ đầu đỏ vây quanh. Gã trời sinh đã biết cách điều
khiển yêu ma, loại yêu ma đáng sợ hung tàn cỡ nào trước mặt gã cũng phải
ngoan ngoãn cúi đầu, vậy mà hôm nay vô luận gã gầm gừ đánh đuổi thế
nào, đám quỷ đầu đỏ này cũng chẳng hề từ bỏ, cứ từng chút một tới gần.

Thái tử một tay ôm chặt nàng, một tay kia rút trường đao, thét lớn một

tiếng, trường đao bén ngót như trăng rằm, cắt một vệt sáng giữa ánh chiều
tà. Quỷ đầu đỏ bốn phía trong chốc lát bay tan tác như những trang giấy bị
xé vụn, những tiếng bùm bùm vang lên không ngớt, không thấy máu tươi,
không thấy xương tan thịt nát, những nơi ánh đao chém tới, chỉ có những
đốm sáng trong suốt vỡ vụn.

Thái tử nhất thời sửng sốt.

Đàm Xuyên vẫn được gã ôm trong ngực đã bắt đầu hành động, thái tử

chỉ thấy ngực trái đột nhiên lạnh thấu xương, trong phút chốc giật mình
hiểu ra, túm lấy nàng như gà con, hung hăng ném ra ngoài. Lưng Đàm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.