TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 263

ta liền tru di cửu tộc.

Có những lúc, biết rõ là vuột mất, cũng chỉ đành bình thản mà chấp

nhận kết quả.

Hắn dường như không còn rơi lệ, chỉ ôm nàng như vậy, vừa trầm mặc

lại vừa cố chấp, không nói nổi một lời êm tai, cũng không tìm ra lý do dễ
nghe nào, chỉ cứ ôm như vậy.

Đàm Xuyên hơi hơi giãy dụa, thanh âm khàn khàn: “… Đừng có như

vậy.”

Lông mi của hắn quét qua cổ nàng, mềm ướt ngứa ngáy, hắn nói: “Ta

chính là một nam nhân ngu xuẩn thế đấy, ta không buông tay nổi.”

Nàng hít một hơi thật sâu, nước mắt đã sắp rơi, há miệng muốn nói gì

đó, lại chẳng thể thốt ra một chữ. Mọi thứ trước mắt dần trở nên mơ hồ,
bóng tối từng chút từng chút bao phủ tầm nhìn của nàng. Thương tích thái
tử gây ra cho nàng vẫn là quá nặng, không thể gắng gượng chịu đựng thêm
nữa.

Hai đầu gối nàng mềm nhũn, té xỉu trong lòng hắn.

Trong giấc ngủ mê, Đàm Xuyên nhớ tới rất nhiều chuyện nàng tưởng

rằng đã trôi vào quên lãng. Không biết có phải nữ nhân nào cũng đều như
vậy hay không, khi cô ta từ yêu chuyển thành hận một nam nhân, sẽ không
bao giờ muốn nhớ lại hắn đã từng tốt như thế nào, ngay cả khi ngẫu nhiên
nhớ tới những kỷ niệm này đó, cũng cảm thấy chẳng tươi đẹp gì cho lắm,
hận không thể quên đi mọi chuyện, coi như chưa từng xảy ra.

Thế nhưng lúc này nàng im lặng nhớ lại bóng lưng hắn đứng đợi nàng

trên đài Triêu Dương, lại cảm thấy có thể buông bỏ được rồi. Hắn nói một
chút cũng không sai, Tả Tử Thần chính là một nam nhân ngu xuẩn, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.