TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 276

nọt cậu ta, muốn xin cậu ta vẽ tranh cho. Cậu ta sẽ không phải là người yêu
của Xuyên Nhi đấy chứ?”

Không đợi Đàm Xuyên trả lời, bà chủ đã kích động : “Làm sao có thể!

Nếu Công Tử Tề tiên sinh có thể nhìn trúng Xuyên Nhi, mắt của cậu ta
tuyệt đối là bị trát cứt rồi! Xuyên Nhi bác không có ý gì khác… Cháu đừng
suy nghĩ nhiều…”

Đàm Xuyên bị ba chữ Công Tử Tề dọa cho giật nảy mình, sái cả cổ,

đau tới mức nhe răng trợn mắt, mấy lời muốn nói đều quên sạch.

Thím Quách cuống quít nói: “Đúng! Chính là Công Tử Tề! Bà chủ bà

cũng biết à?”

Đây mới thực sự gọi là “Văn chấn thiên hạ”, tùy tiện tìm một tiệm

cơm nhỏ trong nước, người người đều biết Công Tử Tề là ai. Công Tử Tề
tiên sinh trong truyền thuyết là một vị thần tiên chân chính, dạo chơi bốn
biển, tự do tự tại; theo truyền thuyết hôm đó ra biển Nam uống rượu, giữa
trưa liền lên đỉnh Phượng Miên nghỉ ngơi, mặt trời lặn lại bồi hồi vẽ tranh
bên bờ sông Ngọc Thủy; theo truyền thuyết hắn đi qua nơi nào, nơi đó liền
gặp vận may, đàn ông nói chuyện mấy câu với hắn, liền khỏi hết bệnh tật,
phụ nữ nắm tay hắn một chút… con tim liền không nghe lời mà chạy theo
hắn mất tiêu rồi.

[Văn chấn thiên hạ: Nổi tiếng thiên hạ]

Truyền thuyết, vĩnh viễn là xằng bậy hoang đường.

Vị Công Tử Tề đại nhân thần bí này, gần đây không biết vì sao lại tới

Thiên Nguyên quốc, ở lại dưới chân núi Phượng Miên, vẽ tranh mỗi ngày.
Mấy bức tiên họa hắn vẽ tại Đại Yến năm đó, trải qua chiến loạn sớm đã
không biết tung tích, hôm nay có người thật ngay trước mắt, ai lại không
muốn xin một bức tranh? Nhất thời các đại thần trong triều cùng nhau xếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.