TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 355

Lão rống lên một tiếng, tám cánh tay yêu đỏ rực bỗng trở nên đen như

mực, hợp lại cùng một chỗ, biến thành một bàn tay yêu khổng lồ đen kịt.
Tay yêu kia đột nhiên tản ra như mây mù, chớp mắt lại biến thành thực thể
xuất hiện trước mặt Tả Tử Thần, nhanh tới nỗi làm người ta không kịp
phản ứng. Tả Tử Thần theo bản năng lùi lại, nào ngờ bàn tay kia giữa
chừng thay đổi phương hướng, mục tiêu lại là Đàm Xuyên, túm lấy nàng
nhấc lên, ném thẳng lên cao.

“Ùm” một tiếng, bàn tay kia mạnh mẽ chụp trước ngực nàng, thân thể

nàng bị hất ra như một con diều đứt diều, Tả Tử Thần chỉ thấy máu trong
người từ đầu đến chân nháy mắt trở nên lạnh toát, cơ hồ muốn bỏ mặc
Huyền Châu xông tới đỡ nàng.

Bên tai bỗng nhiên vang lên thanh âm Phó Cửu Vân: “Đều chuẩn bị

cho tốt, mau mang nàng ta đi trước! Mau!”

Cơ thể Đàm Xuyên dường như được một đôi tay trong suốt khẽ khàng

tiếp được, giữa khói bụi mịt mù, một bóng người từ từ hiện ra, tóc đen
trong cuồng phong như mây bay, khuôn mặt như ẩn như hiện, chỉ có nốt
ruồi hứng lệ nơi đáy mắt vô cùng xinh đẹp. Hắn ôm siết Đàm Xuyên vào
trong ngực, lạnh lùng liếc nhìn lão quốc sư còn đang xanh cả mặt, giơ ngón
tay chỉ nóc nhà, thấp giọng nói: “Tay của ngươi quá nhiều, thực ghê tởm.
Dọn dẹp chút cho tử tế đi!”

Quốc sư vô ý thức thuận hướng tay hắn chỉ mà nhìn lên trần nhà, chỉ

thấy trên đó chẳng biết từ lúc nào đã bị người ta dính đầy lá bùa, đang rơi
xuống rào rạt như một trận mưa kiếm gió đao, lão muốn trốn cũng không
kịp, đành phải dùng bàn tay yêu đen kịt kia che chắn trên đầu, xoay người
chạy ra phía cửa. Ai ngờ người nọ còn dán cả bùa trên cửa, tạo một kết giới
màu vàng nhạt ở trước cửa, lão dùng một bên vai xô vào, lại giống như xô
phải một bức tường kim cương, xương cốt cũng muốn vỡ nát đến nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.