TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 371

thanh đạm của một tiên gia chân chính, dịu dàng nói: “Đàm Xuyên, sau khi
giết quốc sư đừng ôm mãi ý muốn báo thù, hãy cùng hắn sống thật hạnh
phúc, tính toán một chút cho tương lai.”

Nàng nở một nụ cười gượng gạo: “Vậy huynh nói trước xem huynh

tính làm gì. Quay lại núi Hương Thủ tiếp tục tu hành làm thần tiên à?”

Hắn lắc lắc đầu, cười nói: “Ta sẽ không quay về, thiên hạ sơn thủy

nhiều lắm, ta đã sớm tính toán cả, sau khi đoạt lại trái tim của muội, liền rời
khỏi Thiên Nguyên dạo chơi bốn bể, tìm tiên hỏi đạo, làm một tiên nhân
không vướng bận.”

Đàm Xuyên lần đầu tiên thấy vẻ tươi cười thật sự trên gương mặt hắn,

có lẽ hắn đã nghĩ thông suốt mọi chuyện. Như vậy rất tốt, Tả Tử Thần xưa
nay luôn thông minh nhân từ, thay vì mãi vướng mắc trong một đoạn
chuyện xưa không có kết quả, không bằng làm một tiên nhân vui vẻ. Với
hắn mà nói, đó là giải thoát, cũng là một cảnh giới mới.

“… Hay lắm, chờ huynh làm tiên nhân, ta sẽ tới tìm huynh xin tiên

đan đó nha.” Nàng cười dài, nói một lời nói dối tốt đẹp.

***

Năm ngày sau, Phó Cửu Vân trở về thần không biết quỷ không hay,

sáng sớm Đàm Xuyên tỉnh dậy ra ngoài tản bộ, từ xa nhìn thấy hắn từ phía
trước đi tới, vừa nhìn thấy nàng, lại xoay người lộn trở lại, sải bước tóe
khói né tránh.

“Phó Cửu Vân!” Nàng quát to một tiếng, bình sinh chưa từng chạy

nhanh như vậy, lao vút như một viên đạn đập vỡ bao nhiêu hải thạch, xô
lệch cả san hô, nhảy thẳng qua lan can liều mạng đuổi theo.

[Đàm Xuyên đuổi nhanh thế mà còn không kịp, đủ thấy Phó Cửu Vân

chạy tóe khói thế nào =)) ]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.