TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 379

TAM THIÊN NHA SÁT

Thập Tứ Lang

www.dtv-ebook.com

Chương 44: Cho Tới Khi Cái Chết Mang Nàng Đi (Phần 2)

Đàm Xuyên không đừng được bật cười, quan sát bốn phía một vòng,

nhẹ giọng nói: “Không ngờ dưới đáy biển này mà cũng có phủ đệ của
chàng, lúc nào chàng cũng có những việc làm người ta không ngờ tới. Nơi
này còn đẹp hơn núi Phượng Miên nhiều, ta cảm thấy thậm chí còn hơn cả
Mi Sơn cư và núi Hương Thủ nữa, thật đáng yêu.”

Phó Cửu Vân khép mắt lại: “Thật không? Thích thì ở lại thêm vài

ngày, ở đến già cũng được.”

Đàm Xuyên một hơi uống cạn bầu rượu, trầm giọng nói: “Được.”

“Cạch” một tiếng, đầu hắn đang gối trên tay trượt xuống, đập vào vỏ

trai, phát ra tiếng vang khá lớn.

Nàng không cười, chỉ cúi đầu nhìn xuống bầu rượu trong tay, thật lâu

sau, lại nói: “Ta những tưởng ta không còn quan tâm tới chuyện gì, tâm này
như chim bay… Ha ha, thì ra ta căn bản đâu có được hào hiệp như vậy. Bị
biết bao chuyện làm tổn thương, lại chỉ biết núp đằng sau tự an ủi mình.
Chàng xem, ta còn hay ảo tưởng, ta ảo tưởng rất nhiều chuyện, như là
chúng ta về già sẽ như thế nào, liệu có sinh một đứa nhóc hay không, đứa
nhóc lớn lên sẽ giống ai… Toàn là những ảo tưởng nực cười cả. Trước kia
ta cũng thường ảo tưởng, nhưng trong ảo tưởng chỉ là Tử Thần, không biết
từ khi nào người trong ảo tưởng đã biến thành chàng. Những tâm sự nữ
nhân khờ khạo nhàm chán đó ta rất khinh bỉ, ta phải có ý chí sắt đá, chết
không vướng bận mới đúng. Nhưng là, ta phát hiện ảo tưởng cũng có thể
biến thành kỳ vọng, ta… thật thẹn với con dân Đại Yến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.